Ngày 5 Tháng Hai
Nhu cầu và tham vọng
Tham vọng thì nhiều nhưng nhu cầu lại ít. Bạn có thể thỏa mãn nhu cầu của mình nhưng với tham vọng thì không.
Một tham vọng là một nhu cầu đã phát triển đến mức cuồng loạn, không ai có thể thỏa mãn được nó. Bạn càng cố gắng thỏa mãn nó, nó càng đòi hỏi nhiều hơn.
Có một câu chuyện kể rằng: khi Alexandre qua đời và đến được thiên đàng, ông mang theo tất cả những thứ mình có được: ngai vàng, vàng bạc, kim cương (dĩ nhiên là tất cả những thứ này chỉ tồn tại trong tâm hồn của ông).
Người gác cổng thiên đàng bật cười và hỏi, "Sao ông lại mang theo nhiều gánh nặng như thế?" Alexandre nói "Gánh nặng nào?" Người gác cổng đưa cho ông một chiếc cân (loại cân có hai đĩa) và đặt một con mắt lên một đĩa, sau đó người gác cổng yêu cầu Alexandre đặt tất cả những hành trang mà ông mang theo lên đĩa cân còn lại (danh tiếng, quyền lực, ngai vàng, châu báu). Con mắt đó nặng hơn so với gánh nặng mà Alexandre mang theo.
Người gác cổng nói "Đây là con mắt của người trần gian. Nó đại diện cho những tham vọng của người trần gian. Dù cố gắng đến mấy người ta vẫn không thỏa mãn được nó." Người gác cổng vứt một ít bụi vào con mắt, nó lập tức nhắm lại và đánh mất toàn bộ trọng lượng của nó.
Chúng ta cần ném vào con mắt tham vọng một ít bụi của sự hiểu biết. Khi đó mọi tham vọng sẽ biến mất, chỉ còn lại những nhu cầu. Những nhu cầu này không có trọng lượng. Nhu cầu xuất hiện rất ít và luôn đẹp đẽ. Tham vọng luôn xấu xí, nó biến một con người thành một con quỷ. Nó tạo ra những người điên cuồng. Khi bạn muốn có sự bình yên thì một căn phòng nhỏ đã là quá đủ; một ít thực phẩm đã là quá đủ; vài bộ trang phục đã là quá đủ; một người yêu thương đã là quá đủ.
36.
February 5 - Needs and desires
Desires are many, needs are few. Needs can be fulfilled; desires never.
A desire is a need Bone crazy. It is impossible to fulfill it. The more you try to fulfill it, the more it goes on asking and asking' There is a Sufi story that when Alexander died and reached heaven he was carrying all his weight - his whole kingdom, gold, diamonds – of course not in reality, but as an idea. He was burdened too much by being Alexander.
The gatekeeper started laughing and asked, "Why are you carrying such a burden?" Alexander said, "What burden?" So the gatekeeper gave him a scale and put an eye on one side of the scale He told Alexander to put all his weight, all his greatness, treasures and kingdom, on the other side. But that one eye still remained heavier than Alexander's whole kingdom.
The gatekeeper said, "This is a human eye. It represents human desire. It cannot be fulfilled, however great the kingdom and how ever great your efforts." Then the gatekeeper threw a little dust into the eye. The eye immediately blinked and lost all its weight. A little dust of understanding has to be thrown into the eye 0 desire. The desire disappears and only needs remain, which are no weighty. Needs are very few, and they are beautiful. Desires are ugly and they make monsters of men. They create mad people Once you start learning how to choose the peaceful, a small room is enough; a small quantity of food is enough; a few clothes are enough; one lover is enough.
Ngày 6 Tháng Hai
An toàn
Không nơi nào có sự an toàn. Cuộc sống là một chuỗi những bất an, không mảnh đất nào có thể nuôi dưỡng được sự an toàn.
Khi bạn tìm kiếm sự an toàn, bạn tạo ra những rắc rối. Bạn càng mong muốn sự an toàn thì bạn càng gặp nhiều rắc rối vì sự không an toàn chính là bản chất của cuộc sống. Nếu bạn không đòi hỏi sự an toàn, bạn chẳng bao giờ phải lo lắng bận tâm về sự không an toàn. Cũng giống như cây cỏ có màu xanh, cuộc sống này là sự không an toàn. Nếu bạn đòi hỏi chiếc lá kia phải màu trắng, khi đó rắc rối sẽ xuất hiện. Rắc rối được tạo ra bởi chính bạn, chứ không phải bởi chiếc lá kia - chúng màu xanh và bạn muốn chúng phải biến thành trắng! Chúng không thể xuất hiện theo cách đó.
Cuộc sống là sự không an toàn, tình yêu cũng thế. Như thế cũng là quá tốt. Cuộc sống chỉ có thể là sự an toàn khi bạn đã chết đi; khi đó mọi việc đều đã định đoạt. Dưới phiến đá kia là mặt đất. Dưới bông hoa kia không có gì cả; bông hoa là sự không an toàn. Chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể làm bông hoa gẫy gục; cánh hoa có thể rơi xuống và biến mất. Thật tuyệt vời khi bông hoa kia vẫn còn đó. Cuộc sống là điều kỳ diệu - vì nó xuất hiện không vì một lý do nào cả. Bạn chỉ có thể trưởng thành khi bạn chấp nhận điều này và hãnh diện khi được có mặt trong cuộc đời này.
37.
February 6 - Security
There is no security anywhere. Life is insecure, and there is no ground to it-it is groundless.
In the very asking for security, you create the problem. The more you ask the more insecure you will be, because insecurity is the very nature of life. If you don't ask for security, then you will never be worried about insecurity. As trees are green, life is insecure. If you start asking for trees to be white, there is a problem. The problem is created by you, not by the trees-they are green and you ask them to be white! They cannot perform in that way.
Life is insecure, and so is love. And it is good that it is so. life can be secure only if you are dead; then everything can be certain. Underneath a rock there is ground" Underneath a flower there is none; the flower is insecure. With a small breeze the flower may disperse; the petals may fall and disappear. It is a miracle that the flower is there. Life is a miracle-because there is no reason for it to be. It is simply a miracle that you are, otherwise there is every reason for you not to be. Maturity comes to you only when you accept this, and not only accept, but start rejoicing in it.
Ngày 7 Tháng Hai
Vô điều kiện
Chỉ khi bạn biết được tình yêu là gì thì bạn mới có thể sẵn sàng trao tặng tình yêu. Bạn cho tặng nhiều thì bạn nhận được nhiều. Bạn nhuộm người khác trong tình yêu thì tình yêu sẽ nảy nở ngập tràn trong tâm hồn bạn.
Tình yêu không bao giờ cân nhắc đến việc đối tượng có xứng đáng được nhận lãnh hay không. Đây là một suy nghĩ ích kỷ, tình yêu không bao giờ là sự ích kỷ. Áng mây kia không bao giờ nghĩ đến việc liệu trái đất có xứng đáng hay không. Nó mưa trên sườn núi, mưa trên vách đá, mưa khắp mọi nơi. Nó trao tặng không vì một điều kiện nào, không vì một động cơ thúc đẩy nào cả.
Điều đó cũng đúng với tình yêu: Nó chỉ trao tặng, nó vui với việc trao tặng này. Bất kỳ ai muốn nhận được nó đều có được nó. Họ không cần phải là người xứng đáng hay không xứng đáng. Họ không cần phải là người giàu hay người nghèo, người đẹp hay người xấu. Nếu trong khi bạn trao tặng tình yêu mà bạn lại cân nhắc đến những yếu tố này thì thứ mà bạn đang trao tặng hoàn toàn không phải là tình yêu. Nó là một cái gì đó rất khác. Chỉ khi bạn biết được tình yêu là gì thì bạn mới có thể sẵn sàng trao tặng tình yêu. Bạn càng tặng nhiều thì bạn càng nhận được nhiều. Bạn nhuộm người khác trong tình yêu thì tình yêu sẽ nảy nở ngập tràn trong tâm hồn bạn.
Trong trao đổi kinh tế thì hoàn toàn khác: Nếu bạn cho tặng thứ gì bạn sẽ đánh mất thứ đó. Nếu bạn muốn giữ lại thứ gì, bạn hãy tránh việc tặng nó đi. Bạn hãy thu gom nó, hãy là một người hà tiện. Điều này hoàn toàn đối nghịch với tình yêu: Nếu bạn muốn có tình yêu bạn đừng tỏ ra bủn xỉn, nếu không tình yêu sẽ xanh xao, sẽ chết. Hãy trao tặng, trao tặng và trao tặng. Dòng sông tình yêu sẽ chảy ngược về phía bạn khi bạn ban tặng tình yêu không điều kiện.
38.
February 7 - Unconditional
Once you know what love is, you are ready to give; the more you give, the more you have it. The more you go on showering on others, the more love springs up in your being .
Love never bothers much about whether the other is worthy of receiving or not. This is a miserly attitude, and love is never a miser. The cloud never bothers about whether the earth is worthy. It rains on the mountains, it rains on the rocks; it rains everywhere and anywhere. It gives without any conditions, without any strings attached.
And that's how love is: It simply gives, it enjoys giving. Whoever is willing to receive, receives it. He need not be worthy, he needs not fit any special category, he needs not fulfill any qualifications. If all these things are required, then what you are giving is not love; it must be something else. Once you know what love is, you are ready to give; the more you give, the more you have. The more you go on showering on others, the more love springs up in your being.
Ordinary economics is totally different: If you give something, you lose it. If you want to keep something, avoid giving it away. Collect it, be miserly. Just the opposite is the case with love: If you want to have it, don't be miserly; otherwise it will go dead, it will become stale. Go on giving, and fresh sources will become available. Fresh streams will flow into your being. The whole of existence starts pouring into you 'when your giving is unconditional, when it is total.
Ngày 8 Tháng Hai
Hai cực của tâm hồn
Tâm hồn không ngừng thay đổi từ tiêu cực đến tích cực, từ tích cực đến tiêu cực.
Đây là hai phạm trù tồn tại song song trong tâm hồn giống như cực âm và cực dương của dòng điện. Nếu chỉ có một trong hai cực, dòng điện không thể tồn tại. Xét cho cùng, tâm hồn là một dòng điện. Tâm hồn con người cũng giống như một chiếc máy vi tính. Nó có hai cực và không ngừng vận động.
Thế nên vấn đề ở đây không phải là có những lúc bạn cảm thấy tuyệt vời nhưng cũng có những lúc bạn cảm thấy vô cùng ảm đạm. Những khoảnh khắc ảm đạm sẽ tương ứng với những khoảnh khắc tuyệt vời. Nếu tâm hồn bạn đạt đến đỉnh cao tích cực thì sau đó nó cũng chìm lắng tới đáy của sự tiêu cực. Sự trầm lắng luôn tồn tại bù trừ với sự thăng hoa.
Bạn phải hiểu rõ điều này: Nếu bạn trốn tránh những thời khắc u sầu thì bạn sẽ chẳng bao giờ có được những thời khắc vui vẻ. Cuộc sống của bạn sẽ không hề thăng trầm, nó sẽ trở nên tẻ nhạt và đơn điệu vô cùng. Chúng ta phải chấp nhận mạo hiểm. Hãy trầm để rồi có lúc thăng. Điều này cũng đáng để bạn phải mạo hiểm. Nếu có lúc bạn đến được thiên đàng thì bạn có thể sẵn sàng để sống cùng địa ngục vì luôn tồn tại song song, tương ứng, 50-50.
39.
February 8 - Electric mind
Mind goes on changing from negative to positive, from positive to negative.
Those two polarities are as basic to the mind as negative and positive poles are to electricity. With one pole, electricity cannot exist-and mind also cannot exist. Deep down, mind is electrical. That's why the computer can do its work and sometimes will do it better than the human mind. Mind is just a bio-computer. It has these two polarities and goes on moving. So the problem is not that sometimes you feel magic moments and sometimes you feel dark moments. The darkness of the dark moments will be proportionate to the magicalness of the magical moments. If you reach a higher peak in positivity, then you will touch the lowest in your negativity. The higher the reach of the positive, the lower will be the depth of the negative. So the higher you reach, the deeper abyss you will have to touch.
This has to be understood: If you try not to touch the lower rungs, then higher peaks will disappear. Then you move on plain ground. That's what many people have managed to do; afraid of the depth, they have missed the peaks. One has to take risks. You have to pay for the peak, and the price is to be paid by your depth, your low moments. But it is worth it. Even one moment at the peak, the magic moment, is worth a whole life in the darkest depths. If you can touch heaven for one moment, you can be ready to live for the whole of eternity in hell. And it is always proportionate, half and half, fifty-fifty.
Ngày 9 Tháng Hai
Công việc
Bạn phải nhớ rằng cộng sự của bạn là những người không quan tâm đến đời sống tinh thần của bạn. Bạn phải là người quan tâm đến đời sống nội tâm của mình vì cộng sự cũng có đời sống nội tâm riêng của họ.
Cộng sự của bạn có những lúc phải đối mặt với trạng thái tiêu cực trong tâm hồn. Họ có những rắc rối và ưu tư riêng của họ giống như tất cả mọi người. Bạn cũng thế. Khi bạn đang làm việc với một ai đó, bạn không nhất thiết phải đề cập đến những vấn đề này vì nếu họ nêu ra tất cả những ưu tư khắc khoải của họ, bạn kể lể tất cả những ưu tư khắc khoải của mình thì mọi việc sẽ chẳng bao giờ có điểm dừng.
Nếu bạn cảm thấy mình bị trầm uất, hãy tìm một việc gì đó để làm. Ví dụ: hãy viết ra giấy tất cả những gì khiến bạn phải âu lo rồi bạn đốt mảnh giấy đó đi. Bạn có thể tham gia một điệu nhảy sôi động. Bạn phải giải quyết rắc rối của chính bạn.
Đôi khi bạn nên hỏi cộng sự của mình xem bạn đã bao giờ tỏ ra tiêu cực với họ chưa, hỏi họ xem họ có phiền lòng vì thái độ tiêu cực của bạn không vì có những lúc bạn có thể không biết rằng mình đang tỏ ra tiêu cực. Một cử chỉ nho nhỏ, một lời nói, một sự im lặng đôi khi cũng khiến người khác buồn phiền nên đôi lúc bạn cũng cần phải xin họ thứ lỗi.
40.
February 9 - At work
One has to remember that the people who are associates at work are not at all concerned with your inner lye. That is your work to do; they have their own inner lives to work out.
Your work colleagues have their own negative moods, their own personal problems and anxieties, just as everybody else, including you, has. But when you are in a working situation with somebody, you need not bring these things in, because if they start bringing in all their negativities and you start bringing in all of yours, it will be a neverending process.
If you are feeling negative, do something. For example, write out a very negative thing and burn it. Go to the therapy room, beat a pillow and throw it. Do a terrible dance! You have to work it out; it is your problem. And once in a while it is good to ask whoever is working with you whether you have been negative, if they are feeling hurt. Because sometimes you may not know that you have been negative. Small gestures, just a word, even a silence, can be hurtful; the way you look at someone can be hurtful. So once in a while ask their forgiveness.
Tell them, "Every time I ask you, you have to be honest. Just tell me, because I am a human being and sometimes thing: can go wrong from my side and I have to put them right."
Ngày 10 Tháng Hai
Sự xoàng xĩnh
Đừng bao giờ tham gia bất kì công việc xoàng xĩnh, tầm thường nào vì đó là tội ác trong cuộc đời. Đừng bao giờ yêu cầu cuộc sống phải tĩnh lặng, phải an toàn tuyệt đối vì điều đó có nghĩa là bạn đang tìm kiếm cái chết.
Nhiều người quyết định sống một đời bình yên, an toàn, không rủi ro. Tâm hồn họ lúc nào cũng bằng phẳng, không buồn không vui, không thăng không trầm. Cuộc sống của họ là một chuỗi dài đơn điệu tẻ nhạt: không đồi núi, không thung lũng, không đêm, không ngày. Họ sống trong một thế giới xám xịt, không màu sắc (họ không hề biết đến ánh cầu vồng rực rỡ). Họ sống một đời sống đen tối, theo thời gian họ cũng trở thành những người đen tối, xoàng xĩnh, tầm thường.
Bạn hãy sống một đời sống đầy màu sắc. Bạn hãy để mình tìm đến thiên đường rồi lại rơi vào địa ngục. Hãy là một người lên xuống giữa hai nơi này, đừng sợ hãi. Một ngày nào đó bạn sẽ hiểu được sự siêu việt, sẽ hiểu được rằng bạn không thuộc thiên đàng cũng chẳng thuộc địa ngục, bạn không phải là đỉnh núi cũng không phải là đáy thung lũng. Bạn sẽ hiểu được rằng bạn là người lữ hành dạo bước giữa nhân gian, là một chứng nhân trong cuộc đời này. Đó chính là bạn.
41.
February 10 - Mediocrity
Never settle jar any mediocrity, because that is a sin against life. Never ask that life should be without risk, and never ask for security, because that is asking for death.
Many people have decided to live on the plain ground, safe, not taking any risks. They never fall to the depths, they never rise to the heights. Their life is a dull affair, a drab thing, monotonous-v.ith no peaks, no valleys, no nights, no days. They just live in a gray world, without colors-the rainbow doesn't exist for them. They live a gray life, and by and by they also become gray and mediocre.
The greatest danger is to reach to the greatest peaks of godliness and to fall to the greatest depths of hell. Become a traveler between these two, unafraid. By and by you will come to understand that there is a transcendence. By and by you will come to know that you are neither the peak nor the depth, neither the peak nor the valley. By and by you will come to know that you are the watcher, the witness.
Something in your mind goes to the peak, something in your mind goes to the valley, but something beyond is always there-just watching, just taking note of it-and that is you. Both polarities are in you, but you are neither-you tower higher than both. The ground is high and low, both heaven and hell are there, but you are somewhere far from both. You simply watch the whole game of it, the whole play of consciousness.
Ngày 11 Tháng Hai
Trì hoãn
Cuộc sống này rất ngắn ngủi và còn nhiều điều bạn chưa biết đến. Ai tiếp tục trì hoãn người đó sẽ tiếp tục bỏ phí cuộc đời mình.
Bạn cần không ngừng tự hỏi mình xem liệu bạn có đang hướng đến gần hơn với trạng thái hạnh phúc không. Nếu có, điều đó có nghĩa là bạn đang trượt theo đúng đường ray hướng đến niềm hạnh phúc. Nếu bạn đang cảm thấy đau khổ, hãy xét lại xem: Bạn đã trượt ra khỏi đường ray này từ khi nào, bạn đã bị lạc lối từ khi nào. Bạn đã bị bối rối bởi một điều gì đó, bạn không còn tự nhiên nữa, bạn cảm thấy xa lạ với tự nhiên; nên bạn đau khổ. Bạn hãy quan sát, hãy phân tích để tìm ra nguyên nhân và xử lý ngay. Đừng bao giờ trì hoãn đến ngày mai. Bạn cần vứt bỏ ngay hai chữ "ngày mai" ra khỏi vốn từ vựng của mình.
Cuộc sống này rất ngắn ngủi và còn đó rất nhiều điều bạn chưa biết đến; ai tiếp tục trì hoãn người đó sẽ tiếp tục bỏ phí cuộc đời mình. Hôm nay bạn trì hoãn đến ngày mai, ngày mai bạn lại tiếp tục trì hoãn. Dần dần, sự trì hoãn trở thành một thói quen bám chặt lấy bạn. Bất cứ khi nào bạn nhận thấy rằng thứ gì đó đang tạo ra đau khổ cho bạn, bạn cần vứt bỏ nó ngay, đừng dung túng nó dù chỉ một khoảnh khắc. Đây chính là sự can đảm: can đảm sống, can đảm chấp nhận rủi ro, can đảm chấp nhận mạo hiểm. Chỉ những người có được lòng can đảm mới xứng đáng được tưởng thưởng mọi thứ tốt đẹp - ánh sáng, tình yêu, niềm hạnh phúc và phúc lành.
42.
February 11 - Postponing
Life is very short, and much has to be learned; those people who go on postponing go on missing.
Ask yourself constantly whether you are moving into more blissful states or not. If you are moving into more and more blissful states, you are on the right track. Go into it more, have more of it. And if you are feeling miserable, then look: Somewhere you have fallen off track, gone astray. You have been distracted by something; you are no longer natural, you are alienated from nature; hence, misery.
Look, analyze, and whatever you find to be the cause of misery, drop it. And don't postpone for tomorrow; drop it immediately. Life is very short, and much has to be learned; those people who go on postponing go on missing. Today you will postpone for tomorrow and again tomorrow you will postpone. Slowly, slowly postponement becomes your habit. And it is always today that it comes; tomorrow never comes. So you can go on postponing forver.
Whenever you see that something is creating misery, drop it then and there--don't hold it for a single moment. This is courage: courage to live, courage to risk, courage to adventure. And only those who are courageous are one day rewarded by the whole, by light, by love, bliss, and benediction.