Showing posts with label Weekly Meditation. Show all posts
Showing posts with label Weekly Meditation. Show all posts

first quote

second quote

Weekly Meditation 6: Security - Cuộc sống là một chuỗi những bất an



Ngày 5 Tháng Hai
Nhu cầu và tham vọng
Tham vọng thì nhiều nhưng nhu cầu lại ít. Bạn có thể thỏa mãn nhu cầu của mình nhưng với tham vọng thì không.
Một tham vọng là một nhu cầu đã phát triển đến mức cuồng loạn, không ai có thể thỏa mãn được nó. Bạn càng cố gắng thỏa mãn nó, nó càng đòi hỏi nhiều hơn.
Có một câu chuyện kể rằng: khi Alexandre qua đời và đến được thiên đàng, ông mang theo tất cả những thứ mình có được: ngai vàng, vàng bạc, kim cương (dĩ nhiên là tất cả những thứ này chỉ tồn tại trong tâm  hồn của ông).
Người gác cổng thiên đàng bật cười và hỏi, "Sao ông lại mang theo nhiều gánh nặng như thế?" Alexandre nói "Gánh nặng nào?" Người gác cổng đưa cho ông một chiếc cân (loại cân có hai đĩa) và đặt một con mắt lên một đĩa, sau đó người gác cổng yêu cầu Alexandre đặt tất cả những hành trang mà ông mang theo lên đĩa cân còn lại (danh tiếng, quyền lực, ngai vàng, châu báu). Con mắt đó nặng hơn so với gánh nặng mà Alexandre mang theo.
Người gác cổng nói "Đây là con mắt của người trần gian. Nó đại diện cho những tham vọng của người trần gian. Dù cố gắng đến mấy người ta vẫn không thỏa mãn được nó." Người gác cổng vứt một ít bụi vào con mắt, nó lập tức nhắm lại và đánh mất toàn bộ trọng lượng của nó.
Chúng ta cần ném vào con mắt tham vọng một ít bụi của sự hiểu biết. Khi đó mọi tham vọng sẽ biến mất, chỉ còn lại những nhu cầu. Những nhu cầu này không có trọng lượng. Nhu cầu xuất hiện rất ít và luôn đẹp đẽ. Tham vọng luôn xấu xí, nó biến một con người thành một con quỷ. Nó tạo ra những người điên cuồng. Khi bạn muốn có sự bình yên thì một căn phòng nhỏ đã là quá đủ; một ít thực phẩm đã là quá đủ; vài bộ trang phục đã là quá đủ; một người yêu thương đã là quá đủ.

36.
February 5 - Needs and desires
Desires are many, needs are few. Needs can be fulfilled; desires never.
A desire is a need Bone crazy. It is impossible to fulfill it. The more you try to fulfill it, the more it goes on asking and asking' There is a Sufi story that when Alexander died and reached heaven he was carrying all his weight - his whole kingdom, gold, diamonds – of course not in reality, but as an idea. He was burdened too much by being Alexander.
The gatekeeper started laughing and asked, "Why are you carrying such a burden?" Alexander said, "What burden?" So the gatekeeper gave him a scale and put an eye on one side of the scale He told Alexander to put all his weight, all his greatness, treasures and kingdom, on the other side. But that one eye still remained heavier than Alexander's whole kingdom.
The gatekeeper said, "This is a human eye. It represents human desire. It cannot be fulfilled, however great the kingdom and how ever great your efforts." Then the gatekeeper threw a little dust into the eye. The eye immediately blinked and lost all its weight. A little dust of understanding has to be thrown into the eye 0 desire. The desire disappears and only needs remain, which are no weighty. Needs are very few, and they are beautiful. Desires are ugly and they make monsters of men. They create mad people Once you start learning how to choose the peaceful, a small room is enough; a small quantity of food is enough; a few clothes are enough; one lover is enough.

Ngày 6 Tháng Hai
An toàn
Không nơi nào có sự an toàn. Cuộc sống là một chuỗi những bất an, không mảnh đất nào có thể nuôi dưỡng được sự an toàn.
Khi bạn tìm kiếm sự an toàn, bạn tạo ra những rắc rối. Bạn càng mong muốn sự an toàn thì bạn càng gặp nhiều rắc rối vì sự không an toàn chính là bản chất của cuộc sống. Nếu bạn không đòi hỏi sự an toàn, bạn chẳng bao giờ phải lo lắng bận tâm về sự không an toàn. Cũng giống như cây cỏ có màu xanh, cuộc sống này là sự không an toàn. Nếu bạn đòi hỏi chiếc lá kia phải màu trắng, khi đó rắc rối sẽ xuất hiện. Rắc rối được tạo ra bởi chính bạn, chứ không phải bởi chiếc lá kia - chúng màu xanh và bạn muốn chúng phải biến thành trắng! Chúng không thể xuất hiện theo cách đó.
Cuộc sống là sự không an toàn, tình yêu cũng thế. Như thế cũng là quá tốt. Cuộc sống chỉ có thể là sự an toàn khi bạn đã chết đi; khi đó mọi việc đều đã định đoạt. Dưới phiến đá kia là mặt đất. Dưới bông hoa kia không có gì cả; bông hoa là sự không an toàn. Chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể làm bông hoa gẫy gục; cánh hoa có thể rơi xuống và biến mất. Thật tuyệt vời khi bông hoa kia vẫn còn đó. Cuộc sống là điều kỳ diệu - vì nó xuất hiện không vì một lý do nào cả. Bạn chỉ có thể trưởng thành khi bạn chấp nhận điều này và hãnh diện khi được có mặt trong cuộc đời này.

37.
February 6 - Security
There is no security anywhere. Life is insecure, and there is no ground to it-it is groundless.
In the very asking for security, you create the problem. The more you ask the more insecure you will be, because insecurity is the very nature of life. If you don't ask for security, then you will never be worried about insecurity. As trees are green, life is insecure. If you start asking for trees to be white, there is a problem. The problem is created by you, not by the trees-they are green and you ask them to be white! They cannot perform in that way.
Life is insecure, and so is love. And it is good that it is so. life can be secure only if you are dead; then everything can be certain. Underneath a rock there is ground" Underneath a flower there is none; the flower is insecure. With a small breeze the flower may disperse; the petals may fall and disappear. It is a miracle that the flower is there. Life is a miracle-because there is no reason for it to be. It is simply a miracle that you are, otherwise there is every reason for you not to be. Maturity comes to you only when you accept this, and not only accept, but start rejoicing in it.

Ngày 7 Tháng Hai
Vô điều kiện
Chỉ khi bạn biết được tình yêu là gì thì bạn mới có thể sẵn sàng trao tặng tình yêu. Bạn cho tặng nhiều thì bạn nhận được nhiều. Bạn nhuộm người khác trong tình yêu thì tình yêu sẽ nảy nở ngập tràn trong tâm hồn bạn.
Tình yêu không bao giờ cân nhắc đến việc đối tượng có xứng đáng được nhận lãnh hay không. Đây là một suy nghĩ ích kỷ, tình yêu không bao giờ là sự ích kỷ. Áng mây kia không bao giờ nghĩ đến việc liệu trái đất có xứng đáng hay không. Nó mưa trên sườn núi, mưa trên vách đá, mưa khắp mọi nơi. Nó trao tặng không vì một điều kiện nào, không vì một động cơ thúc đẩy nào cả.
Điều đó cũng đúng với tình yêu: Nó chỉ trao tặng, nó vui với việc trao tặng này. Bất kỳ ai muốn nhận được nó đều có được nó. Họ không cần phải là người xứng đáng hay không xứng đáng. Họ không cần phải là người giàu hay người nghèo, người đẹp hay người xấu. Nếu trong khi bạn trao tặng tình yêu mà bạn lại cân nhắc đến những yếu tố này thì thứ mà bạn đang trao tặng hoàn toàn không phải là tình yêu. Nó là một cái gì đó rất khác. Chỉ khi bạn biết được tình yêu là gì thì bạn mới có thể sẵn sàng trao tặng tình yêu. Bạn càng tặng nhiều thì bạn càng nhận được nhiều. Bạn nhuộm người khác trong tình yêu thì tình yêu sẽ nảy nở ngập tràn trong tâm hồn bạn.
Trong trao đổi kinh tế thì hoàn toàn khác: Nếu bạn cho tặng thứ gì bạn sẽ đánh mất thứ đó. Nếu bạn muốn giữ lại thứ gì, bạn hãy tránh việc tặng nó đi. Bạn hãy thu gom nó, hãy là một người hà tiện. Điều này hoàn toàn đối nghịch với tình yêu: Nếu bạn muốn có tình yêu bạn đừng tỏ ra bủn xỉn, nếu không tình yêu sẽ xanh xao, sẽ chết. Hãy trao tặng, trao tặng và trao tặng. Dòng sông tình yêu sẽ chảy ngược về phía bạn khi bạn ban tặng tình yêu không điều kiện.

38.
February 7 - Unconditional
Once you know what love is, you are ready to give; the more you give, the more you have it. The more you go on showering on others, the more love springs up in your being .
Love never bothers much about whether the other is worthy of receiving or not. This is a miserly attitude, and love is never a miser. The cloud never bothers about whether the earth is worthy. It rains on the mountains, it rains on the rocks; it rains everywhere and anywhere. It gives without any conditions, without any strings attached.
And that's how love is: It simply gives, it enjoys giving. Whoever is willing to receive, receives it. He need not be worthy, he needs not fit any special category, he needs not fulfill any qualifications. If all these things are required, then what you are giving is not love; it must be something else. Once you know what love is, you are ready to give; the more you give, the more you have. The more you go on showering on others, the more love springs up in your being.
Ordinary economics is totally different: If you give something, you lose it. If you want to keep something, avoid giving it away. Collect it, be miserly. Just the opposite is the case with love: If you want to have it, don't be miserly; otherwise it will go dead, it will become stale. Go on giving, and fresh sources will become available. Fresh streams will flow into your being. The whole of existence starts pouring into you 'when your giving is unconditional, when it is total.

Ngày 8 Tháng Hai
Hai cực của tâm hồn
Tâm hồn không ngừng thay đổi từ tiêu cực đến tích cực, từ tích cực đến tiêu cực.
Đây là hai phạm trù tồn tại song song trong tâm hồn giống như cực âm và cực dương của dòng điện. Nếu chỉ có một trong hai cực, dòng điện không thể tồn tại. Xét cho cùng, tâm hồn là một dòng điện. Tâm hồn con người cũng giống như một chiếc máy vi tính. Nó có hai cực và không ngừng vận động.
Thế nên vấn đề ở đây không phải là có những lúc bạn cảm thấy tuyệt vời nhưng cũng có những lúc bạn cảm thấy vô cùng ảm đạm. Những khoảnh khắc ảm đạm sẽ tương ứng với những khoảnh khắc tuyệt vời. Nếu tâm hồn bạn đạt đến đỉnh cao tích cực thì sau đó nó cũng chìm lắng tới đáy của sự tiêu cực. Sự trầm lắng luôn tồn tại bù trừ với sự thăng hoa.
Bạn phải hiểu rõ điều này: Nếu bạn trốn tránh những thời khắc u sầu thì bạn sẽ chẳng bao giờ có được những thời khắc vui vẻ. Cuộc sống của bạn sẽ không hề thăng trầm, nó sẽ trở nên tẻ nhạt và đơn điệu vô cùng. Chúng ta phải chấp nhận mạo hiểm. Hãy trầm để rồi có lúc thăng. Điều này cũng đáng để bạn phải mạo hiểm. Nếu có lúc bạn đến được thiên đàng thì bạn có thể sẵn sàng để sống cùng địa ngục vì luôn tồn tại song song, tương ứng, 50-50.

39.
February 8 - Electric mind
Mind goes on changing from negative to positive, from positive to negative.
Those two polarities are as basic to the mind as negative and positive poles are to electricity. With one pole, electricity cannot exist-and mind also cannot exist. Deep down, mind is electrical. That's why the computer can do its work and sometimes will do it better than the human mind. Mind is just a bio-computer. It has these two polarities and goes on moving. So the problem is not that sometimes you feel magic moments and sometimes you feel dark moments. The darkness of the dark moments will be proportionate to the magicalness of the magical moments. If you reach a higher peak in positivity, then you will touch the lowest in your negativity. The higher the reach of the positive, the lower will be the depth of the negative. So the higher you reach, the deeper abyss you will have to touch.
This has to be understood: If you try not to touch the lower rungs, then higher peaks will disappear. Then you move on plain ground. That's what many people have managed to do; afraid of the depth, they have missed the peaks. One has to take risks. You have to pay for the peak, and the price is to be paid by your depth, your low moments. But it is worth it. Even one moment at the peak, the magic moment, is worth a whole life in the darkest depths. If you can touch heaven for one moment, you can be ready to live for the whole of eternity in hell. And it is always proportionate, half and half, fifty-fifty.

Ngày 9 Tháng Hai
Công việc
Bạn phải nhớ rằng cộng sự của bạn là những người không quan tâm đến đời sống tinh thần của bạn. Bạn phải là người quan tâm đến đời sống nội tâm của mình vì cộng sự cũng có đời sống nội tâm riêng của họ.
Cộng sự của bạn có những lúc phải đối mặt với trạng thái tiêu cực trong tâm hồn. Họ có những rắc rối và ưu tư riêng của họ giống như tất cả mọi người. Bạn cũng thế. Khi bạn đang làm việc với một ai đó, bạn không nhất thiết phải đề cập đến những vấn đề này vì nếu họ nêu ra tất cả những ưu tư khắc khoải của họ, bạn kể lể tất cả những ưu tư khắc khoải của mình thì mọi việc sẽ chẳng bao giờ có điểm dừng.
Nếu bạn cảm thấy mình bị trầm uất, hãy tìm một việc gì đó để làm. Ví dụ: hãy viết ra giấy tất cả những gì khiến bạn phải âu lo rồi bạn đốt mảnh giấy đó đi. Bạn có thể tham gia một điệu nhảy sôi động. Bạn phải giải quyết rắc rối của chính bạn.
Đôi khi bạn nên hỏi cộng sự của mình xem bạn đã bao giờ tỏ ra tiêu cực với họ chưa, hỏi họ xem họ có phiền lòng vì thái độ tiêu cực của bạn không vì có những lúc bạn có thể không biết rằng mình đang tỏ ra tiêu cực. Một cử chỉ nho nhỏ, một lời nói, một sự im lặng đôi khi cũng khiến người khác buồn phiền nên đôi lúc bạn cũng cần phải xin họ thứ lỗi.

40.
February 9 - At work
One has to remember that the people who are associates at work are not at all concerned with your inner lye. That is your work to do; they have their own inner lives to work out.
Your work colleagues have their own negative moods, their own personal problems and anxieties, just as everybody else, including you, has. But when you are in a working situation with somebody, you need not bring these things in, because if they start bringing in all their negativities and you start bringing in all of yours, it will be a neverending process.
If you are feeling negative, do something. For example, write out a very negative thing and burn it. Go to the therapy room, beat a pillow and throw it. Do a terrible dance! You have to work it out; it is your problem. And once in a while it is good to ask whoever is working with you whether you have been negative, if they are feeling hurt. Because sometimes you may not know that you have been negative. Small gestures, just a word, even a silence, can be hurtful; the way you look at someone can be hurtful. So once in a while ask their forgiveness.
Tell them, "Every time I ask you, you have to be honest. Just tell me, because I am a human being and sometimes thing: can go wrong from my side and I have to put them right."

Ngày 10 Tháng Hai
Sự xoàng xĩnh
Đừng bao giờ tham gia bất kì công việc xoàng xĩnh, tầm thường nào vì đó là tội ác trong cuộc đời. Đừng bao giờ yêu cầu cuộc sống phải tĩnh lặng, phải an toàn tuyệt đối vì điều đó có nghĩa là bạn đang tìm kiếm cái chết.
Nhiều người quyết định sống một đời bình yên, an toàn, không rủi ro. Tâm hồn họ lúc nào cũng bằng phẳng, không buồn không vui, không thăng không trầm. Cuộc sống của họ là một chuỗi dài đơn điệu tẻ nhạt: không đồi núi, không thung lũng, không đêm, không ngày. Họ sống trong một thế giới xám xịt, không màu sắc (họ không hề biết đến ánh cầu vồng rực rỡ). Họ sống một đời sống đen tối, theo thời gian họ cũng trở thành những người đen tối, xoàng xĩnh, tầm thường.
Bạn hãy sống một đời sống đầy màu sắc. Bạn hãy để mình tìm đến thiên đường rồi lại rơi vào địa ngục. Hãy là một người lên xuống giữa hai nơi này, đừng sợ hãi. Một ngày nào đó bạn sẽ hiểu được sự siêu việt, sẽ hiểu được rằng bạn không thuộc thiên đàng cũng chẳng thuộc địa ngục, bạn không phải là đỉnh núi cũng không phải là đáy thung lũng. Bạn sẽ hiểu được rằng bạn là người lữ hành dạo bước giữa nhân gian, là một chứng nhân trong cuộc đời này. Đó chính là bạn.

41.
February 10 - Mediocrity
Never settle jar any mediocrity, because that is a sin against life. Never ask that life should be without risk, and never ask for security, because that is asking for death.
Many people have decided to live on the plain ground, safe, not taking any risks. They never fall to the depths, they never rise to the heights. Their life is a dull affair, a drab thing, monotonous-v.ith no peaks, no valleys, no nights, no days. They just live in a gray world, without colors-the rainbow doesn't exist for them. They live a gray life, and by and by they also become gray and mediocre.
The greatest danger is to reach to the greatest peaks of godliness and to fall to the greatest depths of hell. Become a traveler between these two, unafraid. By and by you will come to understand that there is a transcendence. By and by you will come to know that you are neither the peak nor the depth, neither the peak nor the valley. By and by you will come to know that you are the watcher, the witness.
Something in your mind goes to the peak, something in your mind goes to the valley, but something beyond is always there-just watching, just taking note of it-and that is you. Both polarities are in you, but you are neither-you tower higher than both. The ground is high and low, both heaven and hell are there, but you are somewhere far from both. You simply watch the whole game of it, the whole play of consciousness.

Ngày 11 Tháng Hai
Trì hoãn
Cuộc sống này rất ngắn ngủi và còn nhiều điều bạn chưa biết đến. Ai tiếp tục trì hoãn người đó sẽ tiếp tục bỏ phí cuộc đời mình.
Bạn cần không ngừng tự hỏi mình xem liệu bạn có đang hướng đến gần hơn với trạng thái hạnh phúc không. Nếu có, điều đó có nghĩa là bạn đang trượt theo đúng đường ray hướng đến niềm hạnh phúc. Nếu bạn đang cảm thấy đau khổ, hãy xét lại xem: Bạn đã trượt ra khỏi đường ray này từ khi nào, bạn đã bị lạc lối từ khi nào. Bạn đã bị bối rối bởi một điều gì đó, bạn không còn tự nhiên nữa, bạn cảm thấy xa lạ với tự nhiên; nên bạn đau khổ. Bạn hãy quan sát, hãy phân tích để tìm ra nguyên nhân và xử lý ngay. Đừng bao giờ trì hoãn đến ngày mai. Bạn cần vứt bỏ ngay hai chữ "ngày mai" ra khỏi vốn từ vựng của mình.
Cuộc sống này rất ngắn ngủi và còn đó rất nhiều điều bạn chưa biết đến; ai tiếp tục trì hoãn người đó sẽ tiếp tục bỏ phí cuộc đời mình. Hôm nay bạn trì hoãn đến ngày mai, ngày mai bạn lại tiếp tục trì hoãn. Dần dần, sự trì hoãn trở thành một thói quen bám chặt lấy bạn. Bất cứ khi nào bạn nhận thấy rằng thứ gì đó đang tạo ra đau khổ cho bạn, bạn cần vứt bỏ nó ngay, đừng dung túng nó dù chỉ một khoảnh khắc. Đây chính là sự can đảm: can đảm sống, can đảm chấp nhận rủi ro, can đảm chấp nhận mạo hiểm. Chỉ những người có được lòng can đảm mới xứng đáng được tưởng thưởng mọi thứ tốt đẹp - ánh sáng, tình yêu, niềm hạnh phúc và phúc lành.

42.
February 11 - Postponing
Life is very short, and much has to be learned; those people who go on postponing go on missing.
Ask yourself constantly whether you are moving into more blissful states or not. If you are moving into more and more blissful states, you are on the right track. Go into it more, have more of it. And if you are feeling miserable, then look: Somewhere you have fallen off track, gone astray. You have been distracted by something; you are no longer natural, you are alienated from nature; hence, misery.
Look, analyze, and whatever you find to be the cause of misery, drop it. And don't postpone for tomorrow; drop it immediately. Life is very short, and much has to be learned; those people who go on postponing go on missing. Today you will postpone for tomorrow and again tomorrow you will postpone. Slowly, slowly postponement becomes your habit. And it is always today that it comes; tomorrow never comes. So you can go on postponing forver.
Whenever you see that something is creating misery, drop it then and there--don't hold it for a single moment. This is courage: courage to live, courage to risk, courage to adventure. And only those who are courageous are one day rewarded by the whole, by light, by love, bliss, and benediction.

first quote

second quote

Weekly Meditation 5: Life is simple – Cuộc sống luôn đơn giản



Ngày 29 Tháng Giêng
Niềm tin
Bạn hãy nhớ rằng đừng bao giờ hoài nghi. Dù bất cứ giá nào bạn cũng phải tin tưởng (ngay cả khi niềm tin của bạn giúp người khác lừa dối bạn; dù sao thế vẫn tốt hơn là bạn chẳng tin vào ai cả).
Khi một người nào đó yêu thương bạn và không lừa dối bạn thì bạn dễ dàng tin tưởng họ. Nhưng ngay cả khi thế gian nào dối lừa, mọi người dối lừa bạn (họ chỉ có thể dối lừa bạn khi bạn đặt niềm tin vào họ) bạn cũng hãy tiếp tục tin tưởng họ. Đừngbao giờ đánh mất niềm tin. Bạn sẽ không bao giờ là người thua cuộc vì niềm tin là đích đến cuối cùng của nhân loại. Đừng bao giờ đánh đổi niềm tin vì bất kì thứ gì. Niềm tin luôn có giá trị vô song.
Nếu bạn có thể tin tưởng bạn sẽ luôn là người cởi mở. Mọi người thường tỏ ra kín đáo để tự bảo vệ chính mình. Họ làm thế để không ai có thể lừa dối và trục lợi từ họ. Bạn hãy để họ trục lợi từ bạn! Nếu bạn vẫn không ngừng tin tưởng thì đóa hoa vô thường sẽ xuất hiện. Bạn sẽ không còn lo sợ rằng mọi người sẽ phỉnh gạt bạt vì bạn đã chấp nhận điều đó. Nỗi lo sợ có thể nguy hại cho bạn nhiều hơn bất kỳ nguy hại mà người khác có thể gây ra cho bạn. Nỗi lo sợ có thể phá hỏng cuộc đời bạn nên bạn hãy mở lòng mình ra, hãy đặt niềm tin một cách vô tư, một cách vô điều kiện.
Bạn sẽ thăng hoa, sẽ giúp mọi người thăng hoa khi bạn giúp họ ý thức được rằng họ chẳng lừa dối gì bạn, họ đang tự lừa dối chính bản thân mình. Bạn không thể lừa dối một ai đó nếu người đó không ngừng đặt niềm tin vào bạn. Niềm tin sẽ giúp bạn không ngừng đối mặt với chính mình.

January 29 - Trust
Always remember that at no cost should you become mistrustful. Even if your trust allows others to deceive you, this is better than not to trust.
It is very easy to trust when everybody is loving and nobody is deceiving you. But even if the whole world is deceptive and everybody is bent on deceiving you-and they can only deceive you when you trust-then too, go on trusting. Never lose trust in trust, whatever the cost, and you will never be a loser, because trust in itself is the ultimate end. It should not be a means to anything else, because it has its own intrinsic value.
If you can trust, you remain open. People become closed as a defense, so that nobody can deceive them or take advantage of them. Let them take advantage of you! If you insist on continuing to trust, then a beautiful flowering happens, because then there is no fear. The fear is that people will deceive-but once you accept that, there is no fear, so there is no barrier to your opening. The fear is more dangerous than any harm anybody can do to you. This fear can poison your whole life. So remain open, and just trust innocently, unconditionally.
You will flower, and you will help others to flower once they become aware that they have not been deceiving you a bit, but they have been deceiving themselves. You cannot go on deceiving a person endlessly if that person continues to trust you. The very trust will throw you back to yourself again and again.

Ngày 30 Tháng Giêng
Sự trống rỗng
Ngày tuyệt vời nhất trong đời bạn là ngày mà bạn không thể tìm được thứ gì tồn đọng trong chính mình để có thể vứt bỏ ra ngoài; tâm hồn bạn chỉ còn lại sự trống rỗng. Trong sự trống rỗng đó, bạn có thể tìm được chính mình.
Việc chiêm nghiệm, thiền định có nghĩa là vứt bỏ toàn bộ nội dung của tâm hồn (ký ức, hình ảnh, suy nghĩ, tham vọng, mong đợi, ảo tưởng, trạng thái). Ngày tuyệt vời nhất trong đời bạn là ngày mà bạn không thể tìm được thứ gì tồn đọng trong chính mình để vứt bỏ ra ngoài. Mọi thứ đã được vứt bỏ ra ngoài, tâm hồn bạn chỉ còn lại sự trống rỗng. Trong sự trống rỗng đó bạn sẽ tìm được chính mình; tìm được sự tỉnh táo thanh khiết của mình.
Sự trống rỗng đó chỉ có thể xuất hiện khi bạn tập trung tinh thần. Tâm hồn trống rỗng nhưng ý thức luôn tỉnh táo. Bạn đừng ngại sự trống rỗng, nó không phải là một cái gì đó tiêu cực. Nó phủ nhận tất cả những thứ vô bổ, không cần thiết, những thói quen nguy hại đã đeo bám và đè nặng lên bạn trong suốt quá khứ qua. Một khi gánh nặng này được tháo gỡ bạn sẽ được tự do vượt qua mọi giới hạn, bạn sẽ trở thành cái vô hạn giống như bầu trời xanh kia. Đây chính là trải nghiệm của Thượng đế (hay còn gọi là Trạng thái Phật) hay bất kỳ tên gọi nào bạn thích. Bạn có thể gọi nó là chân lý, cõi vĩnh hằng, cõi niết bàn... Tất cả đều là một.

30.
January 30 - Emptiness
The greatest day in life is when you cannot find anything in you to throw out; all has already been thrown out, and there is only pure emptiness. In that emptiness you will find yourself.
Meditation simply means becoming empty of all the contents of the mind: memory, imagination, thoughts, desires, expectations, projections, moods. One has to go on emptying oneself of all these contents. The greatest day in life is when you cannot find anything in you to throw out; all has already been thrown out, and there is only pure emptiness. In that emptiness you will find yourself; in that emptiness you find your pure consciousness.
That emptiness is empty only as far as mind is concerned. Otherwise it is overflowing, full of being -empty of mind but full of consciousness. So don't be afraid of the word empty; it is not negative. It negates only the unnecessary luggage, which you are carrying just from old habit, which does not help but only hinders, which is just a weight, a mountainous weight. Once this weight is removed you are free from all boundaries, you become as infinite as the sky. This is the experience of God or Buddhahood or whatever word one likes. Call it dhamma, call it Tao, call it truth, call it nirvana - they all mean the same thing.

Ngày 31 Tháng Giêng
Thử nghiệm
Bạn hãy mở lòng mình và sẵn sàng thử nghiệm. Bạn hãy sẵn sàng đặt chân lên những con đường mà trước đây bạn chưa từng đi qua. Ai là người có thể biết hết mọi điều? Có thể con đường bạn đang đi chẳng đưa bạn đến một nơi nào cả nhưng ít ra nó cũng là một trải nghiệm mới mẻ của bạn.
Edison không ngừng thử nghiệm trong suốt 3 năm trời. Ba năm ấy ông thất bại tổng cộng 700 lần. Mọi cộng sự và học trò của ông đều nản lòng. Mỗi sáng ông bước vào phòng thí nghiệm với thái độ hân hoan, giống như đều ông chưa bao giờ thất bại. 700 lần thất bại và 3 năm trời bị hoang phí! Mọi người đều khẳng định rằng chẳng có gì có thể xuất hiện từ những thử nghiệm của ông, thật vô ích.
Bọn họ nói với Edison: "Chúng ta đã thất bại 700 lần. Chúng ta chưa đạt được thành tựu nào cả. Chúng ta phải ngưng ngay thôi". Edison bật cười to. Ông nói "Các anh đang nói gì vậy? Thất bại ư? Chúng ta thành công khi biết được 700 phương pháp đó đều sai lạc. Chúng ta đang tiến gần hơn với sự đúng đắn. Nếu chúng ta không gõ vào 700 cánh cửa đó chúng ta sẽ chẳng biết phải đi hướng nào. Nhưng giờ đây chúng ta đã biết được rằng 700 cánh cửa đó đều sai lạc. Đây là một thành tựu tuyệt vời!".
Đây là một quan điểm khoa học rất cơ bản: Nếu bạn có thể xác điịnh được điều sai trái, bạn sẽ tiến gần  hơn tới chân lý. Chân lý không thể xuất hiện giữa chợ để bạn có thể tìm đến và mua về. Nó không nằm sẵn tại một nơi cụ thể nào đó. Bạn phải thử nghiệm mới có thể tìm được nó. Bạn phải luôn sẵn sàng để tham gia bất kỳ thử nghiệm nào. Đừng bao giờ thiển cận mà tỏ ra tự mãn. Đừng bao giờ nghĩ rằng việc mình đang làm là hoàn hảo. Không có gì có thể hoàn hảo. Vẫn luôn có một phương cách nào đó để cải thiện nó; giúp nó trở nên tốt đẹp.
31.
January 31 - Experimentation
Always remain open and experimentative, always ready to walk a path you have never walked before. Who knows? Even if it proves useless, it will be an experience.
Edison was working on a certain experiment for almost three years, and he had failed seven hundred times. All his colleagues and his students became completely frustrated. Every morning he would come to the lab happy and bubbling with joy, ready to start again. It was too much: seven hundred times and three years wasted! Everybody was almost certain that nothing was going to come of the experiment. The whole thing seemed to be useless, just a whim.
They all gathered and told Edison, "We have failed seven hundred times. We have not achieved anything. We have to stop." Edison laughed uproariously. He said, "What are you talking about? Failed? We have succeeded in knowing that seven hundred methods won't be of any help. We are coming closer and closer to the truth every day! If we had not knocked on those seven hundred doors, we would have had no way of knowing. But now we are certain that seven hundred doors are false. This is a great achievement! This is the basic scientific attitude: If you can decide that something is false, you are coming closer to the truth. Truth is not available in the market so that you can go directly and order it. It is not ready-made, available. You have to experiment. So always remain  experimentative. And never become smug. Never think that whatever you are doing is perfect. It is never perfect. It is always possible to improve on it; it is always possible to make it more perfect.

Ngày 1 Tháng Hai
Rắc rối
Nếu bạn hành xử như là bạn chẳng hề gặp một rắc rối nào, bạn sẽ nhận thấy rằng bạn chẳng gặp bất kì rắc rối nào! Mọi rắc rối chỉ là ảo tưởng. Bạn tin rằng chúng tồn tại nên chúng tồn tại.
Đó chỉ là sự tự thôi miên chính mình: Bạn không ngừng lặp đi lặp lại rằng bạn thế này hoặc bạn thế nọ, bạn không có khả năng, bạn là người của thất bại. Bạn lặp đi lặp lại nó, nó trở thành một câu thần chú, nó tỏa khắp trong tim bạn và nó trở thành sự thật.
Bạn hãy thử hoạt động cứ như thể bạn chẳng gặp bất kỳ một rắc rối nào cả. Bạn sẽ nhận thấy rằng trong bạn có được một phẩm chất hoàn toàn khác: bạn chẳng gặp bất kỳ một rắc rối nào cả! Bạn là người quyết định mình sẽ đeo đuổi rắc rối hay vứt bỏ chúng lại phía sau. Bạn có thể dễ dàng vứt bỏ mọi rắc rối nếu bạn hiểu được chính bạn là người ôm chặt lấy nó, nó không ôm chặt lấy bạn. Nhưng nếu không có rắc rối thì chúng ta không thể sống được nên chúng ta không ngừng tạo ra chúng. Người ta cảm thấy cô đơn khi không có rắc rối vì họ không có gì để làm. Khi gặp rắc rối thì bạn cảm thấy vui hơn (bạn có một cái gì đó để làm, bạn phải suy nghĩ về nó; nó giúp bạn luôn bận rộn).
Đôi khi bạn nghĩ rằng bạn là người không xứng đáng, bạn thế này hoặc thế nọ... Đây là một suy nghĩ vị kỷ. Bạn muốn mình là một người xứng đáng, tại sao bạn muốn thế? Bạn muốn mình là người có khả năng tuyệt vời, tại sao bạn muốn thế? Tại sao bạn không thể hài lòng với những giới hạn của mình? Một khi bạn chấp nhận được chúng, bạn sẽ nhận thấy rằng bạn bắt đầu sống tốt hơn trong đời sống này.
32.
February 1 - Problems
If you can Junction as if you have no problems, you will find that you don't have any problems! All problems are make-believe; you believe in them, and that's why they are there.
It is autohypnosis: You go on repeating that you are this way and that way, that you are inadequate or incapable. You repeat this, and it becomes a mantra; it sinks into your heart and becomes reality. Just try to function as if you have no problems, and suddenly YOU will see that you have a totally different quality: you don't have any problems! And then it is up to you whether you take up the problem again or you drop them forever. A problem can be dropped so easily if you understand that it is you holding the problem, not the problem holding you. But we cannot live without problems, so you go on creating them. One feels so alone without problems there is nothing left to be done. With the problem you feel very happy something has to be done, and you have to think about it; it gives you an occupation.
This continuous idea that you are inadequate and you are incapable and you are this and that-this is basically very egoistic. You want to be so adequate, but why? You want to be really tremendously capable, but why? Why can't you be satisfied with all the inadequacies and limitations that are there? Once you accept them you will see that you start to flow more easily.

Ngày 2 Tháng Hai
Không biết gì
Đừng bày tỏ quan điểm gì về sự lo sợ. Đừng gọi nó là sự lo sợ. Khi bạn đặt tên nó là sự lo sợ thì bạn đã có một quan điểm nhất định dành cho nó.
Đây là một trong số những điều thiết yếu nhất: đừng đặt tên cho nó. Bạn hãy quan sát mọi cảm xúc của mình mà không đưa ra bất kỳ một nhận định nào về nó, đừng đặt tên cho nó. Bạn hãy là một người không biết gì về nó, đừng để tâm hồn mình vận dụng ngôn từ hay suy nghĩ gì cả.
Bạn hãy đơn giản là quan sát nó, đừng gọi nó là sự lo sợ. Bạn hãy hành động giống như một con vật trong khi sợ hãi, nhưng đừng gọi tên, đừng nhận định, đừng đưa ra quan điểm về nó. Nếu bạn để sự lo sợ đè nặng lên tâm hồn mình, tóc bạn sẽ rụng dần theo thời gian.

33.
February 2 - Remain ignorant
Don't have any attitude about fear; in fact, don't call it fear. The moment you have called it fear, you have taken an attitude about it.
This is one of the most essential things to stop giving things names. Just watch the feeling, the way it is. Allow it, and don't give it a label - remain ignorant. Ignorance is a tremendously meditative state. Insist on being ignorant, and don't allow the mind to manipulate. Don't allow the mind to use language and words, labels and categories, because this starts a whole process. One thing is associated with another, and it goes on and on.
Simply look - don't call it fear. Become afraid and tremble, that is beautiful. Hide in a corner, get under a blanket. Do what an animal does when it is afraid. If you allow fear to take possession of you, your hair will stand on end! Then for the first time you will know what a beautiful phenomenon fear is. In that turmoil, in that cyclone, you will come to know that there is still a point somewhere within you that is absolutely untouched.

Ngày 3 Tháng Hai
Cuộc sống luôn đơn giản
Cuộc sống luôn rất đơn giản. Cây cối vẫn đang sống trong đời sống này; rõ ràng đời sống của nó luôn đơn giản. Tại sao bạn làm cho cuộc sống phức tạp lên như thế? Vì bạn tự đặt ra những giả thuyết về nó.
Bạn phải rũ bỏ mọi học thuyết của mình về cuộc sống này, nếu không bạn sẽ phải bối rối vì những ngôn từ mà bạn đặt ra.
Bạn đã nghe giai thoại về một con rết nọ chưa? Một sáng đẹp trời, con rết tỏ ra hân hoan và không ngừng ca hát. Nó say sưa với tia nắng mặt trời. Một con ếch ngồi gần bên tỏ ra rất bối rối (có lẽ nó là một triết gia). Nó hỏi "Này anh rết, anh quả là một kỳ quan, anh có đến hàng trăm chiếc chân. Làm sao anh có thể kiểm soát được nó? Chân nào bước đi trước, chân nào bước theo sau, rồi theo sau nữa (có đến hàng trăm chân như thế)? Anh không cảm thấy khó khăn sao? Anh kiểm soát chúng thế nào? Theo tôi thì đó là điều không thể". Con rết đáp "Tôi chưa bao giờ nghĩ về điều đó. Hãy để tôi suy nghĩ xem". Rồi nó đứng lên, bắt đầu run rẩy và cuối cùng nó ngã sóng soài trên mặt đất. Tự nó đã làm cho nó trở nên bối rối. Hàng trăm chiếc chân! Làm sao nó kiểm soát được? Các học thuyết khiến người ta phải tê liệt. Cuộc sống này không cần bất kỳ một học thuyết hay một triết lý nào, cuộc sống này là quá đủ đối với chính nó rồi. Nó không cần thêm những thứ quá rườm rà. Bản thân nó đã là quá đủ.

34.
February 3 - Life is simple
Life is very simple. Even trees are living it; it must be simple. Why has it become so complicated for us? Because we can theorize about it.
To be in the thick of life, in the intensity and passion of life, you will have to drop all philosophies of life. Otherwise you will remain clouded in your words. Have you heard the famous anecdote about a centipede? It was a beautiful sunny morning, and the centipede was happy and must have been singing in her heart. She was almost drunk with the morning air. A frog sitting by the side was very puzzled-he must have been a philosopher. He asked, "Wait! You are doing a miracle. A hundred legs! How do you manage? Which leg comes first, which comes second, third - and so on, up to a hundred? Don’t you get puzzled?
How do you manage? It looks impossible to me." The centipede said, "I have never thought about it. Let me brood." And standing there, she started trembling, and she fell down on the ground. She herself became so puzzled-a hundred legs! How was she going to manage? Philosophy paralyzes people. Life needs no philosophy, life is enough unto itself. It needs no crutches; it needs no support, no props. It is enough unto itself.

Ngày 4 Tháng Hai
Lạc lối
Nếu bạn sợ mình sẽ bị lạc lối thì khả năng bạn lạc lối sẽ là rất lớn. Những gì bạn cố gắng đè nén sẽ trở nên vô cùng quan trọng với bạn.
Những gì bạn cố gắng đè nén sẽ trở nên vô cùng hấp dẫn đối với tâm trí bạn. Bạn đừng đè nén sự lạc lối của mình. Thực ra, bạn nên bước theo nó. Nếu nó xảy ra, bạn hãy cứ để cho nó xảy ra. Chắc chắn phải có một cái gì đó tiềm ẩn phía sau nó, đó là lý do tại sao nó lại xảy ra. Đôi khi việc lạc lối lại là một việc tốt.
Ai muốn về một nơi nào đó thì không nên lo sợ về đích đến này. Nếu bạn lo sợ về nó, sự lo sợ này sẽ không bao giờ để bạn đến được nơi mình muốn. Bạn phải có một tâm hồn không biết lo sợ. Việc lạc lối là một điều tốt, chẳng có gì sai trái với nó cả.
Bạn phải ngưng ngay việc tranh đấu nhằm tồn tại. Bạn hãy ngưng ngay mọi xung đột và ý tưởng về việc chế ngự, bạn hãy đầu hàng. Khi bạn đầu hàng, bạn có thể làm được gì? Nếu tâm hồn bạn lạc lối, bạn hãy bước theo nó. Nếu nó không lạc lối, điều đó quá tuyệt vời. Đôi khi bạn nên hướng về một mục tiêu nào đó nhưng đôi khi bạn không nên hướng về bất kỳ nơi nào. Trong sâu thẳm tâm hồn bạn luôn có một đích đến nhất định. Khi đó trong tâm hồn bạn hoàn toàn không tồn tại bất kỳ một lo sợ nào.
Đừng bao giờ tạo ra sự đối ngẫu trong tâm hồn mình. Nếu bạn quyết tâm trở thành một người luôn đúng đắn, khi đó sẽ xuất hiện lực hấp dẫn kéo bạn về hướng những điều sai lạc. Nếu bạn quyết định mình sẽ không bạo lực, sự bạo lực sẽ trở thành nỗi ám ảnh trong bạn. Nếu bạn quyết định mình sẽ tuyệt giao với tình dục, tình dục sẽ trở thành nỗi ám ảnh trong bạn. Nếu bạn cố gắng hướng về một nơi nào đó, sự lạc lối sẽ trở thành một tội lỗi trong bạn. Bạn hãy chấp nhận, bạn hãy để mình lạc lối; chẳng có gì sai trái với nó cả.

35.
February 4 - Centering
Don't create conflict between going astray and remaining centered. Float. if you become afraid of going astray, there is a greater chance that you will go astray; whatever you try to suppress becomes significant.
Whatever you try to deny becomes very attractive. So don't create any condemnation of going astray. In fact, go with it. If it is happening, allow it to happen; there is nothing wrong in it. There must be something in it, and that's why it is happening. Sometimes even going astray is good. A person who really wants to remain centered should not worry about centering. If you worry about it, the worry will never allow you to be centered; you need an unworried mind.
Going astray is good; there is nothing wrong in it. Stop fighting with existence. Stop all conflict and the idea of conquering-surrender. And when you surrender, what can you do? If the mind goes astray, you go; if it doesn't go, that too is okay, Sometimes you will be centered, and sometimes you will not. But deep down you will always remain centered because there is no worry. Otherwise everything can become a worry. Then going astray becomes just like a sin one is not to commit-and the problem is created again.
Never create duality within you. If you decide to always be true, then there will be an attraction to being untrue. If you decide to be nonviolent, then violence will become the sin. If you decide to be celibate, then sex will become the sin. If you try to be centered, going astray will become a sin-that's how all religions have become stupidities. Accept, go astray; there is nothing wrong in it.

first quote

second quote

Weekly Meditation 4: Love's fragility - Tình yêu luôn mong manh



Ngày 22 Tháng Giêng
Tình yêu luôn mong manh
Đừng nghĩ rằng tình yêu luôn bất diệt. Nó rất mong manh, mỏng manh như cánh hoa hồng. Sáng sớm nay nó còn ở đó nhưng nó có thể biến mất ngay vào buổi chiều. Bất kì một thứ nhỏ nhặt nào cũng có thể hủy diệt nó.
Thứ gì càng sâu sắc, thứ đó càng mong manh. Nó cần phải được bảo vệ. Hòn đá luôn còn đó nhưng bông hoa sẽ không còn. Nếu bạn ném hòn đá vào bông hoa, hòn đá sẽ không hề hấn gì, nhưng bông hoa sẽ bị hủy hoại.
Tình yêu rất dễ vỡ, rất mong manh. Chúng ta phải rất cẩn trọng trong việc chăm sóc nó. Nếu bạn tấn công quá mạnh mẽ, đối tượng sẽ trở nên khép kín, co cụm, phòng ngự. Đối tượng càng khép kín bạn lại càng ra sức tấn công. Đây là chiếc vòng luẩn quẩn mà chúng ta không thoát ra được. Đó là lý do tại sao những người yêu nhau lại chia xa. Họ tránh xa nhau, họ nghĩ rằng đối tượng của mình phải chịu trách nhiệm, anh ta hoặc cô ta đã ngược đãi họ.
Thực ra, như tôi nhận thấy, không cặp yêu nhau nào lại phản bội nhau. Chính sự ngu muội đã giết chết tình yêu của họ. Cả hai đều muốn ở bên nhau, nhưng vì một lý do nào đó khiến cả hai cùng ngu muội. Sự ngu muội của họ đã chơi khăm họ, nó sinh sôi nảy nở gấp ngàn lần.

22.
January 22 - Love's fragility
Don't think that love is eternal. It is very fragile, as fragile as a rose. In the morning it is there-by the evening it is gone. Any smal1 thing can destroy it.
The higher a thing is, the more fragile it is. It has to be protected. A rock will remain, but the flower will be gone. If you, throw a rock at the flower, the rock is not going to be hurt, but the flower will be destroyed.
Love is very fragile, very delicate. One has to be very careful and cautious about it. You can do such harm that the other becomes closed, becomes defensive. If you are fighting too much, your partner will start escaping; he will become more and more cold, more and more closed, so that he is no longer vulnerable to your attack. Then you will attack him some more, because you will resist that coldness. This can become a vicious circle. And that's how lovers fall apart, by and by.
They drift away from each other, and they think that the other was responsible, that the other betrayed them. In fact, as I see it, no lover has ever betrayed anybody. It is only ignorance that kills love. Both wanted to be together, but somehow both were ignorant. Their ignorance played tricks on them and became multiplied.

Ngày 23 Tháng Giêng
Điều thiết yếu
Việc chiêm nghiệm có nghĩa là đối mặt với chính mình. Tình yêu có nghĩa là chia sẻ với một ai đó. Việc chiêm nghiệm giúp bạn có được những điều quý báu. Tình yêu giúp bạn san sẻ thứ quý báu này cùng người khác. Đây là hai điều thiết yếu, mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.
Có một giai thoại nói về 3 người lữ hành trên đường đến Rome. Họ tìm đến Đức giáo hoàng, Người hỏi họ rằng “Các anh sẽ ở đây bao lâu?”. Người thứ nhất nói “Ba tháng”. Đức giáo hoàng nói “Thế thì anh sẽ được thưởng ngoạn Rome nhiều”. Người thứ hai nói rằng anh ta chỉ có sáu tuần lễ để ở lại Rome. Đức giáo hoàng nói “Anh sẽ được thưởng ngoạn Rome nhiều hơn anh chàng kia”. Người thứ ba nói rằng anh ta chỉ ở lại Rome được hai tuần lễ, Đức giáo hoàng nói rằng “Anh thật may mắn vì anh có thể thưởng ngoạn mọi thứ ở đây”.
Ba người này tỏ ra bối rối vô cùng vì họ không hiểu được sự vận hành của tâm hồn. Bạn hãy nghĩ mà xem, nếu bạn có tuổi thọ một ngàn năm bạn sẽ bỏ nhỡ rất nhiều điều vì bạn không ngừng trì hoãn hết việc này đến việc khác. Nhưng vì đời sống này quá ngắn ngủi nên mọi người không được phép trì hoãn nữa. Nhưng sự thật thì mọi người vẫn không ngừng trì hoãn, hết việc này đến việc khác.
Bạn hãy hình dung: nếu một ai đó nói với bạn rằng bạn chỉ còn lại một ngày để sống mà thôi. Bạn sẽ làm gì? Bạn có tiếp tục suy nghĩ về những điều vô bổ nữa không? Không, bạn sẽ quên đi tất cả những thứ vô bổ. Bạn sẽ chiêm nghiệm, bạn sẽ cầu nguyện, bạn sẽ yêu thương vì bạn chỉ còn lại vỏn vẹn hai mươi bốn giờ đồng hồ mà thôi. Bạn sẽ lập tức hành động, không trì hoãn bất kỳ một khắc nào nữa.

23.
January 23 - Essentials
Meditation means to be oneself, and love means to share one's being with somebody else. Meditation gives you the treasure, and love helps you to share it. These are the two most basic things, and all else is nonessential.
There is an old anecdote about three travelers who go to Rome. They visit the pope, who asks of the first, "How long are you going to be here?" The man says, "For three months." The pope says, "Then you will be able to see much of Rome." In answer to how long he was going to stay, the second traveler replies that he can only stay for six weeks. The pope says, "Then you will be able to see more than the first."The third traveler says he will only be in Rome for two weeks, to which the pope replies, "You are fortunate, because you will be able to see everything there is to see!"
The travelers were puzzled, because they didn't understand the mechanism of the mind. Just think, if you had a lifespan of a thousand years, you would miss many things, because you would go on postponing things. But because life is so short, one cannot afford to postpone. Yet people do postpone-and at their own cost.
Imagine if somebody were to tell you that you have only one day left to live. What will you do? Will you go on thinking about unnecessary things? No, you will forget all that. You will love and pray and meditate, because only twenty-four hours are left. The real things, the essential things, you will not postpone.

Ngày 24 Tháng Giêng
Sức mạnh
Đừng bao giờ đặt câu hỏi cho người khác để biết đâu là đều đúng và đâu là điều sai. Cuộc sống là một cuộc thử nghiệm, bạn phải tự khám phá.
Mỗi cá nhân phải sáng suốt, tỉnh táo, trải nghiệm cùng cuộc sống để khám phá xem đâu là điều tốt đối với bản thân mình. Tất cả những gì giúp bạn có được: sự bình yên, hạnh phúc, thanh thản... đều là điều tốt. Những gì tạo ra xung đột, bối rối, đớn đau trong bạn đều là điều xấu. Không ai có thể quyết định việc này giúp bạn vì mỗi cá nhân đều có một thế giới riêng, có cảm nhận riêng của mình. Mỗi người là một sinh vật độc nhất. Toàn thế giới đã chứng minh điều này.
Đừng bao giờ đặt câu hỏi cho người khác để biết đâu là điều đúng và đâu là điều sai. Cuộc sống là một cuộc thử nghiệm bạn phải tự khám phá xem đâu là điều đúng và đâu là điều sai. Có những lúc bạn hành động sai trái, điều đó giúp bạn có được cảm nhận về sự sai trái, từ đó bạn có thể chủ động tránh xa nó. Có những lúc bạn hành động một cách đúng đắn và gặt hái được nhiều điều tốt đẹp. Phần thưởng cho bạn không nằm ngoài cuộc sống này, không ở thiên đường hay địa ngục. Chúng xuất hiện quanh ta.
Mỗi hành vi đều dẫn đến một kết quả nhất định. Bạn phải tỉnh táo và sáng suốt. Người trưởng thành là người tự biết được đâu là điều đúng, đâu là điều sai, đâu là điều tốt, đâu là điều xấu. Họ đã trải qua và cảm nhận được, như thế đã là quá đủ.

24.
January 24 - Authority
Never ask anybody what is right and what is wrong. Life is an experiment to find out.
Each individual has to be conscious, alert, and watchful, and experiment with life and find out what is good for him. Whatever gives you peace, whatever makes you blissful, whatever gives you serenity, whatever brings you closer to existence and its immense harmony is good. And whatever creates conflict, misery, pain in you is wrong. Nobody else can decide it for you, because every individual has' his own world, his own sensitivity. We are unique. So formulas are not going to work. The whole world is a proof of this.
Never ask anybody what is right and what is wrong. Life is an experiment to find out what is right, what is wrong. Sometimes you may do what is wrong, but that will give you the experience of it, that will make you aware of what has to be avoided. Sometimes you may do something good, and you will be immensely benefited. The rewards are not beyond this life, in heaven and hell. They are here and now.
Each action brings its result immediately. Just be alert and watch. Mature people are those who have watched and found for themselves what is right, what is wrong, what is good, what is bad. And by finding it for themselves, they have a tremendous authority. The whole world may say something else, and it makes no difference to them. They have their own experience to go by, and tha1 is enough.

Ngày 25 Tháng Giêng
Hạnh phúc
Không có nguyên nhân ngoại vi nào có thể cấu thành niềm hạnh phúc hay nỗi bất hạnh. Tất cả các nguyên nhân chỉ là lời biện hộ.
Cảm xúc của bạn luôn tồn tại trong bạn, nó giống như chiếc bánh xe không ngừng xoay chuyển. Bạn hãy quan sát nó xem, nó rất đẹp. Bạn sẽ nhận thấy rằng trạng thái hạnh phúc trong tâm hồn bạn không được quyết định bởi những tác nhân bên ngoài.
Điều này có nghĩa là: hạnh phúc và bất hạnh là trạng thái tinh thần của bạn. Đây là một trong số những điều quan trọng nhất mà bạn cần hiểu rõ. Việc thứ hai bạn cần hiểu rõ là: trạng thái tinh thần của bạn tùy thuộc vào tiềm thức của bạn.

25.
January 25 - Happiness
There are no outside causes if happiness or unhappiness; these things are just excuses. By and by we come to realize that it is something inside us that goes on changing, that has nothing to do with outside circumstances.
How you feel is something inside you, a wheel that keeps on moving. Just watch it--and it is very beautiful, because in being aware of it, something has been attained. Now you understand that you are free from outside excuses, because nothing has happened on the outside and yet your mood has changed within a few minutes from happiness to unhappiness, or the other way around.
This means that happiness and unhappiness are your moods and don't depend on the outside. This is one of the most basic things to be realized, because then much can be done. The second thing to understand is that your moods depend on your unawareness. So just watch and become aware. If happiness is there, just watch it and don't become identified with it. When unhappiness is there, again just watch. It is just like morning and evening. In the morning you watch and enjoy the rising sun. When the sun sets and darkness descends, that too you watch and enjoy.

Ngày 26 Tháng Giêng
Vai trò
Dù bạn đóng vai trò gì (dù là vai trò trong một trò chơi), bạn hãy toàn tâm toàn ý cho vai trò của mình. Bạn hãy vui với vai trò của mình rồi thì mọi người cũng sẽ vui với vai trò của họ.
Khi bạn đóng một vai trò nào đó, vai trò đó có một ý nghĩa ở một mức độ nào đó đối với bạn. Nếu bạn hoàn tất tốt vai trò của mình, những gánh nặng trong tâm hồn bạn sẽ tan chảy, sẽ biến mất.
Nếu bạn tham gia một trò chơi nào dó một cách vô tư như trẻ con, mọi người sẽ ngăn bạn lại. Họ muốn bạn phải nghiêm túc, toan tính, như một người lớn. Trò chơi không được trọn vẹn. Sự không trọn vẹn này không ngừng ám ảnh bạn nên bạn hãy ngưng ngay trò chơi. Nếu đã có lúc bạn không thể tham gia trò chơi một cách vô tư được thì giờ đây bạn đã có thể. Một khi bạn hòa mình vào vai trò của mình (dù là trong một trò chơi) mọi gánh nặng sẽ biến mất và không bao giờ quay trở lại.

26.
January 26 - Playing a role
Play, but play knowingly. Play your Barnes, whatever they are; don’t repress them. Play them as perfectly as possible, but stay fully alert. Enjoy it, and others will also enjoy it.
When a person plays a role there is some reason in it. That role has some significance to the person. If the game is played perfectly, something from the unconscious will disappear, evaporate, and you will be freed from a burden. For example, if you want to play like a child, that means that in your childhood something has remained incomplete. You could not be a child as you wanted to be; somebody stopped you. People made you more serious, forced you to appear more adult and mature than you were. Something has remained incomplete. That incompletion demands to be completed and it will continue to haunt you. So finish it. Nothing is wrong in it. You could not be a child that time, back in the past; now you can be. Once you can be totally in it, you will see that it has disappeared and will never come again.

Ngày 27 Tháng Giêng
Tên gọi
Đừng dùng từ Hạnh phúc hay Bất hạnh vì những từ này luôn mang theo chúng sự so sánh, nhận định. Bạn hãy quan sát và quan sát, đừng mang theo bên mình bất kì một phán xét nào - chỉ gọi nó là A hoặc B thôi.
Trạng thái “A” đã không còn, giờ đây là trạng thái “B” và bạn chỉ là một người quan sát. Đột nhiên bạn nhận thấy rằng khi bạn gọi Hạnh phúc là “A” thì nó không còn là niềm Hạnh phúc nữa, khi bạn gọi Bất hạnh là “B” thì nó không còn là sự Bất hạnh nữa.
Khi bạn nói về niềm hạnh phúc, bạn muốn ám chỉ đến những từ này. Bạn nói rằng bạn muốn bám chặt lấy nó, bạn không muốn để nó rời xa bạn. Khi bạn nói về sự bất hạnh, bạn không chỉ muốn nói đến ngôn từ mà bạn nghĩ nhiều đến bản chất thực của nó. Bạn nói rằng bạn không muốn nó, nó không nên có mặt ở đây. Những điều này được bạn nói một cách vô thức.
Bạn hãy gọi những trạng thái này là “A” hoặc “B” trong một tuần lễ. Bạn hãy là một người quan sát như thể bạn đang ngồi trên đỉnh đồi và nhìn xuống thung lũng: dưới thung lũng là cảnh bình minh rồi lại hoàng hôn, ngày rồi lại đêm. Bạn hãy là người quan sát trên ngọn đồi, từ xa.

27.
January 27 - Labels
Don't use the words happiness and unhappiness, because these words carry judgments. Simply watch without judging-just say, "This is mood ‘A’ and this is mood ‘B’".
"A" mood has gone, now "B" mood is here, and you are simply a watcher. Suddenly you will realize that when you call happiness "A," it is not so happy; and when you call unhappiness "B," it is not so unhappy. Just by calling the moods "A" and "B" a distance is created.
When you say happiness, much is implied in the word. You are saying you want to cling to it, that you don't want it to go. When you say unhappy, you are not just using a word; much is implied in it. You are saying that you don't want it, that it should not be there. All these things are said unconsciously. So use these new terms for your moods for seven days. Just be a watcher--as if you are sitting on top of the hill, and in the valley clouds and sunrises and sunsets come, and sometimes it is day and sometimes night. Just be a watcher on the hill, far away.

Ngày 28 Tháng Giêng
Tình yêu trăng non
Hãy để tình yêu trăng non xuất hiện. Hãy yêu thương nhau, chăm sóc nhau và hài lòng với chính mình. Bạn nên nghĩ mình là một người may mắn.
Nếu tình yêu phát triển sâu sắc, thì người vợ và người chồng sẽ trở thành những người anh em. Nếu tình yêu phát triển mạnh mẽ, thì năng lượng mặt trời sẽ trở thành năng lượng mặt trăng: Hơi nóng không còn nữa. Khi tình yêu phát triển sâu sắc hơn, sự hiểu lầm có thể xuất hiện vì lúc này chúng ta đã quen thuộc với tính khí, tình cảm, niềm vui của đối tượng. Tất cả những thứ này trở thành ngớ ngẩn. Nó quả thực ngớ ngẩn!
Khi một đôi vợ chồng rơi vào hoàn cảnh như thế thì nỗi lo sợ sẽ xuất hiện. Chúng ta có cảm giác mình đã đánh mất một cái gì đó thật quý báu – một cảm giác trống trải. Nhưng xin bạn đừng nhìn về quá khứ. Hãy nhìn về tương lai. Khi tình cảm giữa đôi vợ chồng đạt đến trạng thái thân quen gần gũi, nhiều điều mới mẻ sẽ xuất hiện, bản ngã của hai vợ chồng sẽ biến mất nhường chỗ cho tình yêu không vụ lợi (một phẩm chất hoàn toàn mới của tình yêu).

28.
January 28 - New moon love
Let a new-moon love happen. Hold each other, be lovin8 to each other, care, and don't: hanker for the heat-because that heat was a madness, it was a frenzy; it is good that it is gone. You should think yourselves fortunate.
If love goes deeper, husbands and wives become brothers and sisters. If love goes deeper, the sun energy becomes moon energy: The heat is gone, it is very cool. And when love goes deeper, a misunderstanding can happen, because we have become accustomed to the fever, the passion, the excitement, and now it all looks foolish. It is foolish!

Now when you make love, it looks silly; if you don't make love, you feel as if something is missing because of the old habit. When a husband and wife start feeling like this, a fear arises—have you started taking the other for granted? Has he become a brother or a sister, no longer your choice, no longer your ego trip? All these fears arise. Sometimes one starts feeling that one is missing something- a sort of emptiness. But don't look at it through the past. Look at it from the future. Much is going to happen in this emptiness, much is going to happen in this intimacy-you will both disappear. Your love will become absolutely nonsexual, all the heat will be gone, and then you will know a totally different quality of love.

first quote

second quote

Weekly Meditation 3: Be like a child - Hãy như một đứa trẻ



Ngày 15 Tháng Giêng
Nỗi lo sợ đặc biệt
Khi bạn không biết chắc rằng nó là gì, bạn lo sợ, đó là sự lo sợ tích cực. Điều này có nghĩa là bạn đang tiếp cận với một điều gì đó chưa được biết đến.
Khi nỗi lo sợ của bạn hướng về một đối tượng cụ thể nào đó thì đó là nỗi lo sợ thông thường. Người ta lo sợ về cái chết – đó là nỗi lo sợ thiên hướng; chẳng có gì đặc biệt. Lo sợ về tuổi già, về bệnh tật, về thiên tai là những nỗi lo sợ thông thường, phổ biến, đại chúng. Nỗi lo sợ đặc biệt là nỗi lo sợ không vì một đối tượng nào cả, khi bạn không tìm ra được lý do nào cả. Nó khiến người ta thực sự hoảng sợ! Nếu bạn có thể tìm được lý do thì tâm hồn bạn lập tức hài lòng với lý do đó. Nếu bạn có thể trả lời được tại sao thì tâm hồn bạn có được một lời giải thích để bám chặt lấy.
Tốt hơn hết chúng ta nên nhìn thẳng vào sự việc mà không đặt câu hỏi tại sao. Một điều gì đó chưa được biết đến đang lảng vảng quanh bạn, nó sẽ lảng vảng quanh bất kỳ ai muốn tìm kiếm nó. Đây là nỗi lo sợ mà ai cũng phải vượt qua được. Tôi không có mặt ở đây để đưa ra lời giải thích về nó mà là để thúc đẩy bạn tìm hiểu nó. Tôi không phải là một nhà phân tâm học, tôi là một người ủng hộ thuyết hiện sinh. Tôi cố gắng giúp các bạn có được khả năng trải nghiệm càng nhiều điều càng tốt: tình yêu, lo sợ, tức giận, tham lam, bạo lực, từ bi, vẻ đẹp và vân vân. Bạn càng trải nghiệm bạn càng là người hoàn hảo.

January 15 - The special fear
It's a good kind of fear when you don't know what exactly it is. It simply means that you are on the verge of something unknown.
When your fear has some object, it is an ordinary fear. One is afraid of death--it is a very ordinary fear instinctive; there's nothing special about it. Being afraid of old age or disease, illness-these are ordinary fears, common, garden variety. The special fear is when you cannot find an object for it, when it is there for no reason at all. That makes one really scared! If you can find a reason, the mind is satisfied. If you can answer why, the mind has some explanation to cling to. All explanations help things to be explained away, they don't do anything else, but once you have a rational explanation, YOU feel satisfied.
It is better to see the thing as it is without asking why. Something unknown is hovering around you, as it is going to hover around every seeker. This is the fear every seeker has to pass through. I am not here to give you explanations but to push you into it. I am not a psychoanalyst--I am an existentialist. My effort is to make you capable of experiencing as many things as possible-love, fear, anger, greed, violence, compassion, meditation, beauty, and so forth. The more you experience these things, the richer you become.

Ngày 16 Tháng Giêng
Thể xác bị phân chia
Trong xã hội nguyên thủy, người ta chấp nhận sự tồn tại của thể xác. Người ta không chỉ trích hay phán xét nó. Không có sự phân chia giữa phần thượng và phần hạ. Mọi thứ luôn đơn giản.
Trong khi chấp nhận thể xác, yoga (thuyết du-già) vẫn chưa khám phá được đầy đủ về nó. Thuyết này khuyên bạn nên kiểm soát thể xác. Mọi hình thức kiểm soát đều là sự đè nén nên bạn đè nén và sau đó quên đi tất cả về sự đè nén này. Người ta cho rằng cơ hoành là nơi phân chia thể xác thành phần thượng và phần hạ.
Ngày bạn thoát ra khỏi sự đè nén, bạn sẽ cảm thấy vô cùng tự do, vô cùng sống động, vô cùng linh hoạt. Bạn sẽ cảm thấy như thể mình vừa được tái sinh. Thể xác bị phân chia của bạn sẽ được nối liền. Trong các bài giảng dạy thuộc các tín ngưỡng, người ta phân chia thể xác thành phần thượng và phần hạ. Họ cho rằng phần hạ là phần trần tục cần phải được đè nén, phần thượng là phần thiêng liêng cần được thăng hoa. Thực ra không phải thế. Thể xác chỉ là một, sự phân chia này là sự nguy hiểm; nó khiến bạn bị gián đoạn. Theo thời gian, bạn phủ nhận nhiều điều trong cuộc sống. Những gì bạn cố gắng tìm cách đẩy lùi nhất định sẽ quay trở lại với bạn vào một ngày nào đó. Nó sẽ quay trở lại dưới hình thức là một chứng bệnh.
Ngày nay một vài nhà nghiên cứu y học cho rằng bệnh ung thư chẳng phải là gì cả ngoại trừ việc nó là do trong tâm hồn có quá nhiều căng thẳng. Bệnh ung thư chỉ tồn tại trong những xã hội đầy căng thẳng. Xã hội càng văn minh thì bệnh ung thư càng phổ biến. Nó không thể tồn tại trong xã hội nguyên thủy bởi trong xã hội nguyên thủy người ta chấp nhận sự tồn tại của thể xác. Người ta không chỉ trích hay phán xét gì về nó. Không có sự phân chia giữa phần thượng và phần hạ. Mọi thứ luôn đơn giản.

January 16 - The divided body
In a primitive society the whole body is accepted. There is no condemnation. Nothing is lower and nothing is higher. Everything simply is.
In accepting the body, yoga does not go far enough. It makes you very controlled, and every sort of control is a sort of repression. So you repress and then you forget all about the repression. It moves into the stomach, and near the diaphragm all those repressed things collect. The stomach is the only space where you can go on throwing things; nowhere else is there any space.
The day your control explodes, you will feel so free, so alive. You will feel reborn, because it will connect your divided body. The diaphragm is the place where the body is divided between the upper and lower. In all the old religious teachings, the lower is condemned and the upper is made to be something high, something superior, something holier. It is not. The body is one, and this bifurcation is dangerous; it makes you split. By and by you deny many things in life. Whatever you exclude from your life will take its revenge some day. It will come as a disease.
Now some medical researchers say that cancer is nothing but too much stress inside. Cancer only exists in very repressed societies. The more civilized and cultured a society, the more cancer is possible. It cannot exist in a primitive society, because in a primitive society the whole body is accepted. There is no condemnation. Nothing is lower and nothing is higher. Everything simply is.

Ngày 17 Tháng Giêng
Sự ngu muội
Khi tôi dùng từ ngu muội, tôi không muốn sử dụng nó theo chiều hướng tiêu cực, tôi không có ý nói về sự thiếu hiểu biết. Tôi muốn nói đến một cái gì đó rất cơ bản, rất thật, rất cụ thể. Đó là sự thật về chúng ta. Đó là bản chất của sự tồn tại bí ẩn này và nó luôn đẹp đẽ.
Mọi kiến thức đều thừa. Kiến thức là thứ không cần thiết. Kiến thức chỉ tạo ra cho chúng ta ảo tưởng rằng chúng ta đã biết. Nhưng sự thật thì chúng ta vẫn không biết. Bạn có thể sống cùng một ai đó trong suốt cuộc đời mình và nghĩ rằng bạn biết rõ người đó nhưng thực ra bạn vẫn không biết. Bạn có thể sinh ra một em bé và nghĩ rằng mình biết rõ về nó nhưng thực ra bạn vẫn không biết.
Bất kỳ điều gì chúng ta nghĩ rằng mình đã biết cũng đều là sự ảo tưởng rằng chúng ta đã biết. Nhưng sự thật thì chúng ta vẫn không biết. Bạn có thể sống cùng một ai đó trong suốt cuộc đời mình và nghĩ rằng bạn biết rõ người đó nhưng thực ra bạn vẫn không biết. Bạn có thể sinh ra một em bé và nghĩ rằng mình biết rõ về nó nhưng thực ra bạn vẫn không biết.
Bất kỳ điều gì chúng ta nghĩ rằng mình đã biết cũng đều là sự ảo tưởng. Một người nào đó hỏi bạn rằng “Nước là gì?” và bạn nói “H2O”.
Khi đó bạn chỉ đang chơi một trò chơi nào đó mà thôi. Bạn không biết H là gì và cũng chẳng biết O là gì. Bạn chỉ gọi tên nó mà thôi. Một người nào đó lại hỏi bạn rằng H là gì, bạn lại trả lời rằng nó là chất Hyđrô, rồi bạn tiếp tục với cấu trúc phân tử của nó, hạt điện tử của nó. Nhưng, một lần nữa bạn chỉ gọi tên nó thôi. Vấn đề này vẫn chưa được giải quyết trọn vẹn. Nó chỉ được hoãn lại và vẫn còn đó trong bạn sự ngu muội vô cùng. Trước đây chúng ta không biết nước là gì; giờ đây chúng ta không biết hạt điện tử là gì nên chúng ta vẫn chưa có được sự hiểu biết nào cả. Chúng ta đã chơi trò này – trò chơi gọi tên, phân loại, phân nhóm – nhưng cuộc sống vẫn là một chuỗi dài bí ẩn. Sự ngu muội đến mức không gì có thể đẩy lùi được nó. Khi bạn có thể thấu hiểu được nó, bạn có thể sống thanh thản cùng với nó. Nó rất đẹp, rất nhẹ nhàng... vì không có nơi nào để bạn đến cả. Bạn không cần phải tìm kiếm bất kỳ thứ gì vì bạn chẳng thể biết được bất kỳ thứ gì. Sự ngu dốt luôn phổ quát, cơ bản và rất thật. Nó bao la và sâu thẳm.

January 17 - Ignorance
When I use the word ignorance, I don't use it in any negative sense - I don't mean absence if knowledge. I mean something very fundamental; very resent, very positive. It is how we are. It is the very nature of existence to remain mysterious, and that's why it is so beautiful.
All knowledge is superfluous. Knowledge as such is superfluous. And all knowledge only creates an illusion that we know. But we don't know. You can live someone your whole life and think that you know the person-and you don't know. You can give birth to a child and you can think you know the child-and you don't know.
Whatever we think we know is very illusory. Somebody asks, "What is water?" and you say, "H20." You are simply playing a game. It is not known what water is, or what "H" is or "0." You are just labeling. Somebody asks what this "H" is, this hydrogen, and you go to the molecules, to the atoms, to the electrons--but you are again just giving names. The mystery is not finished-the mystery is only postponed, and at the end, there is still tremendous ignorance. In the beginning we did not know what the water was; now we don't know what the electron is, so we have not come to any knowledge.
We have played a game of naming things, categorizing, but life remains a mystery. Ignorance is so profound and so ultimate that it cannot be destroyed. And once you understand it, you can rest in it. It is so beautiful, it is so relaxing... because then there is nowhere to go. There is nothing to be known, because nothing can be known.
Ignorance is ultimate. It is tremendous and vast.

Ngày 18 Tháng Giêng
Phía sau sự tức giận
Bạn hãy biến đổi sự tức giận thành sự sáng tạo, sự thay đổi lớn lao sẽ xuất hiện trong bạn. Ngày mai bạn sẽ không phải hối tiếc vì sự tức giận của mình.
Trong số 100 người tức giận có 50% tức giận là do sinh lực sáng tạo của họ không được vận dụng. Vấn đề của họ không phải là sự tức giận nhưng họ vẫn cho rằng vấn đề của họ chính là sự tức giận. Khi một vấn đề được chẩn đoán một cách chính xác, một nửa sẽ được giải quyết ổn thỏa.
Bạn hãy tập trung sinh lực của mình vào việc sáng tạo. Bạn hãy quên đi sự tức giận, hãy phớt lờ nó đi. Bạn hãy đưa sinh lực của mình hướng về sự sáng tạo. Bạn hãy đắm mình vào những gì bạn yêu thích. Thay vì biến sự tức giận thành một rắc rối của bản thân, bạn hãy để sự sáng tạo trở thành đối tượng chiêm nghiệm của mình. Bạn hãy biến đổi sự tức giận thành sự sáng tạo, sự thay đổi lớn lao sẽ xuất hiện trong bạn. Ngày mai bạn sẽ không phải hối tiếc vì sự tức giận của mình.

January 18 - Behind anger
Shift from anger to creativity, and immediately you will see a great change arising in you. Tomorrow the same things will not feel like excuses for being angry.
Out of one hundred people suffering from anger, about 50 percent suffer from too much creative energy that they have not been able to put into use. Their problem is not anger, but they will go on thinking their whole life that it is. Once a problem is diagnosed rightly, half of it is already solved.
Put your energies into creativity. Forget about anger as a problem; ignore it. Channel your energy towards more creativity. Pour yourself into something that you love. Rather than making anger your problem, let creativity be your object of meditation. Shift from anger to creativity and immediately you will see a great change arising in you. And tomorrow the same things will not feel like excuses for being angry because now energy is moving, it is enjoying itself, its own dance. Who cares about small things?

Ngày 19 Tháng Giêng
Sự tự phát
Dù làm gì bạn cũng nên hành động một cách trọn vẹn. Nếu bạn thích đi dạo, tốt thôi, bạn hãy đứng lên và đi dạo. Nếu đột nhiên bạn nhận thấy rằng mình không còn muốn bước đi nữa, bạn hãy ngồi xuống ngay; đừng bước thêm một bước nào để chống lại ý muốn của mình.
Dù điều gì có xảy ra, bạn hãy chấp nhận nó và vui với nó; đừng gượng ép. Nếu bạn muốn nói, bạn hãy nói. Nếu bạn muốn im lặng, bạn hãy im lặng – hãy làm theo ý muốn của mình. Đừng gượng ép chính mình dù chỉ trong một giây một phút vì một khi bạn gượng ép một thứ gì đó bạn sẽ phân chia nó, tạo ra xung đột trong chính nó và điều đó sẽ tạo ra mọi rắc rối, cuộc sống của bạn sẽ trở thành những phân mảnh.
Nhân loại đều mắc chứng tâm thần phân liệt vì chúng ta luôn được dạy rằng cần phải gượng ép ở một hình thức nào đó. Một phần trong bạn muốn bật cười, phần còn lại không cho phép bạn bật cười. Hai phần này bị tách rời và con người bạn luôn bị phân chia, phân mảnh. Bạn tạo ra người thắng và người thua, người trên và người dưới, phần thượng và phần hạ, nên xung đột luôn tồn tại. Vết rạn này ngày một rộng thêm. Vấn đề ở đây là làm thế nào để nối liền nó, để không còn tạo thêm nó nữa. Phái Thiền có một câu nói rất hay: Muốn ngồi, hãy ngồi. Muốn đi, hãy đi. Trên hết, đừng do dự.


January 19 - Spontaneity
Whatever you do, just do it as totally as possible. if you enjoy walking, good! if suddenly "you realize that you no longer have the urge or desire to move, then sit down immediately; not even a single step should be taken against your will.
Whatever happens, accept and enjoy it; and don't force anything. If you feel like talking, talk. If you feel like being silent, be silent just move with the feeling. Don't force in any way, not even for a single moment, because once you force anything you are divided in twoand that creates the problem, then your whole life becomes split.
The whole of humanity has become almost schizophrenic, because we have been taught to force, things. The part that wants to laugh and the part that doesn't allow you to laugh become separate, and then you are divided. You create a top dog and an underdog, so there is conflict. The rift that the conflict creates can become bigger and bigger and bigger. So the problem is how to bridge that rift, and how not to create it anymore. In Zen they have a very beautiful saying: Sitting, just sit. Walking, just walk. Above all, don't wobble.

Ngày 20 Tháng Giêng
Giữ lại
Tại sao chúng ta phải giữ lại? Chúng ta sợ nếu không giữ lại, nếu cho đi tất cả, chúng ta sẽ chẳng còn gì để cho đi. Thế nên chúng ta chỉ cho đi một phần; chúng ta vẫn đu đưa củ cà rốt. Chúng ta muốn mình luôn bí ẩn.
Bạn không cho phép người khác bước vào cuộc đời mình để biết rõ về bạn bởi bạn e rằng khi người đó đã biết rõ về bạn, người đó sẽ không còn quan tâm gì đến bạn nữa. Bạn giữ lại một góc cho riêng mình để người khác không ngừng đặt câu hỏi “Góc khuất kia là gì nhỉ?”. Mọi người không ngừng tìm kiếm, thuyết phục, rủ rê... Tương tự như thế, mọi người cũng giữ lại một phần cho riêng mình.
Chúng ta thích sự bí ẩn, thích sự chưa biết. Khi chúng ta biết, mọi việc kết thúc! Một tâm hồn hiếu kỳ sẽ luôn nghĩ về người khác. Đây là điều đã xảy ra với hàng triệu đôi vợ chồng: Khi họ biết về nhau một cách hoàn toàn – mọi việc kết thúc!

January 20 - Holding back
Why do we hold back? There is some fear that if we don't hold back, if we give all, then we have nothing else to give. So we give only in parts, we keep the carrot dangling. We want to remain mysterious.
When you don't allow the other to enter into your whole being and know it totally, it is because of the fear that once the other knows you totally he or she may become disinterested. You keep a few corners of yourself aloof so that the other goes on wondering, "What are those corners? What more do you have give?" And the other goes on searching and seeking and persuading and seducing... And in the same way, the other is also holding back.
There is some animal understanding behind it that once the mystery is known, the thing is finished. We love the mystery, we love the unknown. When it is known, mapped, and measured, it is finished! Then what else is there? The adventuring mind will start thinking of other women, other men. This has happened to millions of husbands and wives: They have looked into each other totally finished! Now the other has no soul because the mystery is no longer here-and the soul exists in mystery. This is the logic in it. But when you are truly independent, and you are surrendered to the god of love, then you can open yourself totally. And in that very opening you become one.
When two people are open, they are no longer two. When the walls disappear, the room is one. And that is where the fulfillment is. That's what every lover is seeking for, searching for, hankering after, dreaming about, desiring. But not understanding rightly, you can go on seeking and searching in a wrong direction.

Ngày 21 Tháng Giêng
Hãy như một đứa trẻ
Chúng ta khác nhau về vẻ ngoài nhưng phần sâu thẳm bên trong không khác nhau. Phần hữu hình khác nhau nhưng phần vô hình luôn là một.
Có một câu tục ngữ nói rằng “Ai nghĩ rằng mình biết, người đó vẫn không biết”. Chính ý tưởng rằng bạn đã biết không cho phép bạn biết. Giống như một đứa trẻ, mắt bạn luôn thấm đẫm những băn khoăn. Thật khó có thể xác định được suy nghĩ trong bạn là của bạn hay do người khác tiêm nhiễm vào. Bạn không cần phải lo lắng vì về cơ bản tâm hồn luôn là một. Tâm hồn nhân loại là một tâm hồn phổ quát toàn cầu.
Chúng ta khác nhau về vẻ ngoài nhưng phần sâu thẳm bên trong không khác nhau. Phần hữu hình khác nhau nhưng phần vô hình luôn là một. Khi bạn thư giãn, tĩnh lặng bạn sẽ nhận thấy rằng những suy nghĩ đó không đến từ đâu cả. Chúng đến từ sâu thẳm trong tâm hồn bạn, đó cũng là sâu thẳm của tâm hồn nhân loại.

January 21 - Be like a child
We are separate only on the surface; deep down we are not separate. Only the visible part is separate; the invisible part is still one.
The Upanishads say, "Those who think they know, know not." because the very idea that you know does not allow you to know. The very idea that one is ignorant makes you vulnerable, open. Like a child, your eyes are full of wonder. Then it is difficult to decide whether the thoughts are yours or whether they are entering you from the outside, because one has lost all moorings. But there is no need to worry, because basically the mind is one, it is the universal mind.
Call it God, or, in Jungian terms, call it the "collective unconscious." We are separate only on the surface; deep down we are not separate. Only the visible part is separate, the invisible part is still one. So when you relax and become silent, and you become more humble, more childlike, more innocent, then it will be difficult in the beginning to see whether these thoughts are yours, are coming out of the blue, or somebody else is sending his messages and you are just on the receiving end! But they are coming from nowhere. They are coming from the deepest core of your being and that is the core of everybody else, also.
So a really original thought carries nobody's signature. It is simply there, out of the collective, out of the universal, out of the one mind - mind with a capital M. And when the individual mind, the ego mind, relaxes, the universal mind starts overflooding you.

first quote

second quote

Weekly Meditation 2: Grace - Sự thanh thoát tự nhiên



Ngày 8 Tháng Giêng
Không phán xét
Khi bạn phán xét, sự phân chia xuất hiện.
Có thể lúc bạn đang trò chuyện với một người bạn thì đột nhiên bạn cảm thấy muốn câm lặng. Bạn muốn ngưng cuộc trò chuyện ngay ở giữa câu nói. Bạn nên ngừng lại ngay ở đó (thậm chí không nói hết câu nói dở dang) vì điều đó sẽ đi ngược với lẽ tự nhiên.
Nhưng có thể bạn cảm thấy bối rối về những gì người khác suy nghĩ về bạn nếu bạn đột nhiên ngừng nói như thế. Nếu bạn đột nhiên im lặng họ sẽ không hiểu, bạn tìm cách nói hết câu nói. Bạn giả vờ như mình đang rất quan tâm đến vấn đề, cuối cùng bạn rút lui khỏi câu chuyện. Việc đó chỉ khiến bạn tốn thời gian, bạn không cần phải làm thế. Bạn hãy nói rằng bạn đột nhiên quên bẵng đi vấn đề đang nói. Bạn có thể xin lỗi người đối diện và im lặng.
Có thể lúc đầu mọi người cảm thấy khó chịu về thái độ của bạn nhưng họ sẽ dần dần thông cảm. Đừng tự phán xét mình, tự cho rằng việc cắt ngang câu chuyện như thế là điều không tốt. Mọi việc đều tốt! Khi bạn chấp nhận mọi việc theo đúng sự thật về nó, mọi việc đều trở nên tốt.

January 8 - Nonjudgment
When you judge, division starts.
You may be talking in deep conversation with a friend when suddenly you feel like being silent. You want to stop talking, right in the middle of the sentence. So stop right there, and don't even complete the rest of the sentence, because that will be going against nature.
But then judgment comes in. You feel embarrassed about what others will think if you suddenly stop talking in the middle of a sentence. If you suddenly become silent they will not understand, so you somehow manage to complete the sentence. You pretend to show interest, and then you finally escape. That is very costly, and there is no need to do it. Just say that conversation is not coming to you now. You can ask to be excused, and be silent.
For a few days perhaps it will be a little troublesome, but by and by people will begin to understand. Don't judge yourself about why you became silent; don't tell yourself that it is not good. Everything is good! In deep acceptance, everything becomes a blessing. This is how it happened--your whole being wanted to be silent. So follow it. Just become a shadow to your totality, and wherever it goes you have to follow because there is no other goal. You will begin to feel a tremendous relaxation surrounding you.

Ngày 9 Tháng Giêng
Kẻ cướp thực sự
Chẳng có gì đáng lo sợ vì chúng ta chẳng có gì để mất. Tất cả những gì người khác có thể cướp đi từ bạn đều chẳng đáng giá gì. Tại sao bạn phải lo sợ, hoài nghi, do dự?
Đây chính là những kẻ cướp thực sự: sự do dự, sự hoài nghi, sự lo sợ. Chúng hủy hoại sự vui tươi của bạn. Khi bạn còn ở trên trái đất, bạn hãy nâng niu trái đất này. Khi bạn còn tồn tại trong khoảnh khắc này, bạn hãy sống cho hiện tại. Lo sợ làm chúng ta không nhận thấy được vẻ đẹp của cuộc sống này. Lo sợ làm chúng ta không thể yêu thương, ngay cả khi chúng ta yêu thương thì tình yêu của chúng ta cũng chỉ là miễn cưỡng, nửa vời, không thanh khiết. Chúng ta luôn bị đè nặng bởi những lo sợ. Lo sợ làm chúng ta không thể phát triển được tình bạn. Lo sợ làm chúng ta không thể cầu nguyện một cách toàn tâm.
Hãy lưu tâm nhưng đừng quá cẩn thận. Ranh giới giữa sự lưu tâm và sự cẩn thận thường khó thấy. Sự lưu tâm của chúng ta không bắt nguồn từ những lo sợ. Nhưng sự cẩn thận của chúng ta lại bắt nguồn từ những lo sợ. Người ta cẩn thận để không bị sai lạc, nhưng người ta sẽ chẳng đi xa được. Chính sự lo sợ không cho phép bạn khám phá một đời sống, một sinh lực, một hướng đi, một vùng đất mới. Bạn luôn bước đi trên con đường cũ. Ngày lại ngày, bạn tiến rồi lại lui như một con tàu cũ kỹ!

January 9 - The real robbers
There is nothing to fear, because we don't have anything to lose. All that can be robbed from you is not worth while, so why fear, why suspect, why doubt?
These are the real robbers: doubt, suspicion, fear. They destroy your very possibility of celebration. So while on earth, celebrate the earth. While this moment lasts, enjoy it to the very core. Because of fear we miss many things. Because of fear we cannot love, or even if we love it is always half-hearted, it is always so-so. It is always up to a certain extent and not beyond that. We always come to a point beyond which we are afraid, so we get stuck there. We cannot move deeply in friendship because of fear. We cannot pray deeply because of fear.
Be conscious but never be cautious. The distinction is very subtle. Consciousness is not rooted in fear. Caution is rooted in fear. One is cautious so that one might never go wrong, but then one cannot go very far. The very fear will not allow you to investigate new lifestyles, new channels for your energy, new directions, new lands. You will always tread the same path again and again, shuttling backward and forward-- like a freight train!

Ngày 10 Tháng Giêng
Tâm hồn khắt khe
Tôi không có ý nói rằng một thái độ khắt khe là điều nguy hại. Nếu bạn làm việc trong lĩnh vực khoa học, đó là phương cách duy nhất để bạn có thể làm được việc.
Một tâm hồn khắt khe là yếu tố thiết yếu nếu bạn làm việc trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật. Nhưng một tâm hồn khắt khe sẽ trở thành rào cản nếu bạn muốn phát triển thế giới nội quan của mình. Nếu không có nó, khoa học không thể phát triển. Nếu có nó, mọi tín ngưỡng không thể phát triển. Chúng ta phải hiểu rõ điều này. Nếu chúng ta làm việc một cách khách quan, chúng ta phải có nó. Nếu chúng ta làm việc một cách chủ quan, chúng ta phải đặt nó sang một bên. Chúng ta phải biết cách vận dụng nó ở những nơi hợp lý. Bạn đừng bao giờ để nó trở thành một định kiến. Bạn phải là người vận dụng nó. Bạn phải tự do trong việc ứng dụng nó.
Bạn không thể phát huy được thế giới nội quan với một tâm hồn khắt khe như thế. Sự hoài nghi là một rào cản, cũng giống như sự tin tưởng là một rào cản trong lĩnh vực khoa học. Một người luôn bám chặt lấy những định kiến sẽ chẳng bao giờ có thể tiến xa trong khoa học. Đó là lý do tại sao vào những ngày niềm tin tín ngưỡng còn thống trị thế giới nó vẫn luôn mang tính phản khoa học. Cuộc xung đột giữa tín ngưỡng và khoa học không phải ngẫu nhiên xuất hiện. Thực ra, đó không phải là cuộc xung đột giữa tín ngưỡng và khoa học, đó là cuộc xung đột giữa chiều hướng khác nhau trong nhân loại, khách quan và chủ quan. Sự vận hành của chúng luôn đối nghịch nhau.

January 10 - Critical mind
I am not saying that a critical attitude is always harmful. If you are working on a scientific project, it is not harmful; it is the only way to work.
A critical mind is an absolute necessity if you are working on a scientific project. But the critical mind is an absolute barrier if you are trying to reach your own interiority, your own subjectivity. With the objective world it is perfectly okay. Without it there is no science; with it there is no religiousness. This has to be understood: When one is working objectively one has to be capable of using it, and when one is working subjectively one has to be capable of putting it aside. It should be used as a means. It should not become an idée fixe; you should be able to use it or not, you should be free.
There is no possibility of going into the inner world with a critical mind. Doubt is a barrier, just as trust is a barrier in science. A person of trust will not go very far in science. That's why in the days when religion was predominant in the world, it remained unscientific. The conflict that arose between the church and science was not accidental; it was very fundamental. It was not really a conflict between science and religion; it was a conflict between two different dimensions of being, the objective and the subjective. Their workings are different.

Ngày 11 Tháng Giêng
Trạng thái mê ly
Có những khoảnh khắc, những lúc bản ngã biến mất trong bạn vì bạn đang ở trong trạng thái say khướt. Việc này cũng xảy ra khi bạn đang sống trong tình yêu hoặc khi bạn đang ở trong trạng thái cực khoái.
Trong trạng thái cực khoái, toàn bộ quá khứ của bạn lùi dần, lùi dần, rồi biến mất. Trong trạng thái cực khoái, bạn không còn quá khứ nữa. Khi đó bạn hoàn toàn sống cho hiện tại. Bạn không còn biết bạn là ai. Trong khoảnh khắc đó, bản ngã của bạn không còn vận hành nữa. Đó là lý do tại sao bạn lại im lặng, thanh thản, mãn nguyện ngay tại khoảnh khắc cực khoái. Nhưng rồi bản ngã lại xuất hiện, quá khứ lại xuất hiện và đan xen vào hiện tại. Rồi thì, quá khứ vận hành và bạn không còn vận hành. Bản ngã chính là quá khứ của bạn, nó là một cái gì đó không thật. Nó chính là kẻ thù của bạn.
Mọi người đều quanh quẩn tại một xó xỉnh nào đó trong cuộc đời của mình bởi cuộc đời luôn vận hành theo đường tròn. Nhưng vì sợ hãi nên chúng ta tìm cách trốn chạy khỏi nó. Thực ra, việc đẩy lùi bản ngã là việc dễ dàng nhất. Việc giữ cho bản ngã được sống động là việc khó khăn nhất. Chúng ta luôn giữ cho nó sống động và nghĩ rằng đó là việc dễ dàng hơn.

January 11 - Orgasm
There are moments, a few moments, far and few between, when ego disappears because you are in such a total drunkenness. In love it sometimes happens; in orgasm it sometimes happens.
In deep orgasm your history disappears, your past recedes, goes on receding, receding, and disappears. You don't have any history in orgasm, you don't have any past, you don't have any mind, you don't have any autobiography. You are utterly here now. You don't know who you are, you don't have any identity. In that moment the ego is not functioning, hence the joy of orgasm, the refreshing quality of it, the rejuvenation of it. That's why it leaves you so silent, so quiet, so relaxed, so fulfilled. But again the ego comes in, the past enters and encroaches on the present. Again history starts functioning and you stop functioning. The ego is your history, it is not a reality. And this is your enemy; the ego is the enemy.
Every person comes around this corner many times in life, because life moves in a circle. Again and again we come to the same point, but because of fear we escape from it. Otherwise the ego is a falsity. In fact, to let it die should be the easiest thing and to keep it alive should be the hardest thing, but we keep it alive and we think it is easier.

Ngày 12 Tháng Giêng
Phản ứng dây chuyền
Mọi việc xảy ra đều có liên quan mật thiết với nhau.
Khi bạn cảm thấy mình ít lỗi lầm, bạn cảm thấy vui vẻ hơn. Khi bạn cảm thấy vui vẻ hơn, bạn cảm thấy tâm trạng mình thanh thản hơn. Những thứ này vận hành theo một dây chuyền nhất định: Thứ này dẫn đến thứ kia, thứ kia lại dẫn đến thứ nọ, chúng không ngừng lan tỏa.
Nhân loại bị đè nặng bởi cảm giác lỗi lầm. Họ không ngừng được khuyên bảo rằng nên làm điều này và không nên làm điều nọ. Không những thế, chúng ta còn gượng ép người khác bằng cách nói rằng nếu họ có những hành động mà xã hội và tín ngưỡng không cho phép thì họ sẽ trở thành người có tội. Nếu họ thực hiện một việc gì đó được xã hội và tín ngưỡng tán thành, họ trở thành người thánh thiện. Mọi người đều bị lừa phỉnh để thực hiện những gì xã hội muốn, không thực hiện những gì xã hội không muốn.
Bạn hãy hướng về phía ánh sáng, hãy tìm lấy hướng đi mới, bạn có thể giúp mình cảm thấy ít lỗi lầm và những điều mới mẻ sẽ xuất hiện theo sau.

January 12 - Chain reaction
All things happen together.
When you feel less guilty, immediately you start feeling happier. When you feel more happy, you feel less in conflict, more harmonious-together. When you feel together, more harmonious, suddenly you feel a certain grace surrounding you. These things function like a chain reaction: One starts the other, the other starts another, and they go on spreading.
Feeling less guilty is very important. The whole of humanity has been made to feel guilty--centuries of conditioning, of being told to do this and not to do that. Not only that, but forcing people by saying that if they do something that is not allowed by the society or by the church, then they are sinners. If they do something that is appreciated by the society and the church, then they are saints. So everybody has been fooled into doing things that society wants them to do, and not to do things that society does not want them to do. Nobody has bothered about whether this is your thing or not. Nobody has bothered about the individual.
Move into a new light, into a new consciousness, where you can unguilt yourself. And then many more things will follow.

Ngày 13 Tháng Giêng
Sự linh hoạt
Bạn hãy quan sát một đứa bé; nó rất mềm dẻo, nhẹ nhàng và linh hoạt. Khi bạn lớn lên, mọi thứ trở nên cứng nhắc, không linh hoạt. Bạn có thể giữ mình được trẻ trung (ngay cả khi bạn tiến gần đến cái chết) nếu bạn vẫn giữ được sự linh hoạt của mình.
Khi bạn vui, bạn tỏ ra cởi mở. Khi bạn sợ hãi, bạn co cụm lại, bạn tự che giấu mình trong chiếc vỏ sò vì nếu bạn bước ra ngoài bạn có thể gặp nhau – trong tình yêu, trong mối quan hệ, vân vân. Bạn trở thành một con rùa rụt cổ trong chiếc mai nặng nề của mình.
Nếu bạn vẫn không ngừng lo sợ (giống như đại đa số mọi người) thì sự linh hoạt trong sinh lực của bạn sẽ theo thời gian mà biến mất. Bạn trở thành một vũng nước tù đọng, bạn không thể chảy đi đâu được, bạn không còn là một dòng sông vận động không ngừng. Khi đó bạn cảm thấy như mình đã chết theo từng ngày.
Nhưng sự sợ hãi lại có ích lợi của nó. Khi ngôi nhà bạn bốc cháy, bạn phải tìm cách thoát ra khỏi nó. Nếu khi đó, bạn cố tỏ ra rằng mình không sợ hãi thì bạn quả là một người mất trí! Bạn phải biết linh động, không ngừng vận động, sợ hãi rồi lại tự tin, tự tin rồi lại sợ hãi, bước vào rồi lại bước ra, bước ra rồi lại bước vào, tiến rồi lại lùi, lùi rồi lại tiến, cũng giống như hơi thở vậy.

January 13 - Flexibility
You are young in proportion to your flexibility. Watch a small child - so soft, tender, and flexible. As you grow old everything becomes tight, hard, inflexible. But you can remain absolutely young to the very moment if your death if you remain flexible.
When you are happy you expand. When you are afraid you shrink, you hide in your shell, because if you go out there may be some danger. You shrink in every way - in love, in relationships, in meditation, in every way. You become a turtle and you shrink inside. If you remain in fear continuously, as many people live, by and by the elasticity of your energy is lost. You become a stagnant pool, you are no longer flowing, no longer a river. Then you feel more and more dead every day.
But fear has a natural use. When the house is on fire you have to escape. Don't try being unafraid there or you will be a fool! One should also remain capable of shrinking, because there are moments, when one needs to stop the flow. One should be able to go out, to come in, to go out, to come in. This is flexibility: expansion, shrinking, expansion, shrinking. It is just like breathing. People who are very afraid don't breathe deeply, because even that expansion brings fear. Their chest will shrink; they will have a sunken chest.
So try to find out ways to make your energy move. Sometimes even anger is good. At least it moves your energy. If you have to choose between fear and anger, choose anger. But don't go to the other extreme. Expansion is good, but you should not become addicted to it. The real thing to remember is flexibility: the capacity to move from one end to another.

Ngày 14 Tháng Giêng
Sự thanh thoát tự nhiên
Sự thanh thoát tự nhiên tạo ra vẻ đẹp.
Nếu bạn hành động một cách thanh thoát tự nhiên thì khoảnh khắc này sẽ quyết định khoảnh khắc về sau. Thế nên, bạn không cần phải quyết định, không cần phải có kế hoạch, khuôn mẫu hay dự định.
Ngày hôm nay đã là quá đủ cho bạn; đừng lập kế hoạch cho ngày mai hay cho khoảnh khắc tiếp theo. Ngày hôm nay kết thúc, ngày mai sẽ xuất hiện vì chính nó, không vì bất kỳ một yếu tố nào thuộc quá khứ. Đây chính là sự thanh thoát tự nhiên. Bạn hãy ngắm nhìn hình ảnh bông hoa nở vào buổi sáng tinh sương... Nó chính là sự thanh thoát tự nhiên. Chẳng cần một nỗ lực nào cả - bông hoa nở theo đúng quy luật tự nhiên. Bạn hãy ngắm nhìn hình ảnh chú mèo tỉnh giấc, nó ngái ngủ, nó vươn vai, rất thanh thoát, rất tự nhiên. Tự nhiên là một chuỗi những hoạt động thanh thoát tự nhiên, nhưng chúng ta đã đánh mất khả năng này vì chính sự phân chia của mình.
Hãy tiến về phía trước (đừng cố gắng kiểm soát nó) và mọi việc sẽ diễn ra một cách thanh thoát tự nhiên. Hãy cho nó một cơ hội!

January 14 - Grace
Grace brings beauty - Grace simply means the aura that surrounds total relaxation.
If you move spontaneously, each moment itself decides how it will be. This moment is not going to decide for the next, so you simply remain open-ended. The next moment will decide its own being; you have no plan, no pattern, no expectation.
Today is enough; don't plan for tomorrow, or even for the next moment. Today ends, and then tomorrow comes fresh and innocent, with no manipulator. It opens of its own accord, and without the past. This is grace. Watch a flower opening in the morning. Just go on watching... this is grace. There is no effort at all- the flower just moves according to nature. Or watch a cat awakening, effortlessly, with a tremendous grace surrounding it. The whole of nature is full of grace, but we have lost the capacity to be graceful because of the divisions within.
So just move, and let the moment decide - don't try to manage it. This is what I call it let-go --and everything happens out of this. Give it a chance!